Đề bài: Tả cánh đồng buổi sáng sớm
1. Mở bài:
Quê em là một vùng nông thôn yên bình có nhiều cảnh đẹp.
Em thích nhất là cánh đồng lúa chín vào buổi sáng.
2. Thân bài:
a) Trời chưa sáng hẳn:
Cánh đồng trải dài như tấm thảm nhung mềm mại.
Làn sương mờ ảo chập chờn.
Những con đường nhỏ uốn cong như dải lụa, cỏ non ướt đẫm sương đêm.
b) Mặt trời lên:
Cánh đồng hiện lên với tất cả vẻ đẹp của nó.
Màu vàng óng ả của lúa chín bao phủ trên các thửa ruộng.
Bông lúa cong oằn vì trĩu hạt.
Lá lúa chuyển sang màu úa.
Sóng lúa nhấp nhô khi làn gió thoảng qua.
Mùi hương lúa mới thơm ngọt.
Hơi nước ruộng hoà quyện cùng hơi sương sớm tạo cảm giác mát mẻ.
Tiếng chim chiền chiên lảnh lót trên cao.
Những chú cò đáp cánh xuống bờ ruộng để tìm mồi.
Thấp thoáng bóng người đi thăm đồng.
Những tốp người đang bàn chuyện ở đầu làng.
Ai cũng vui trước một vụ mùa bội thu, no ấm.
3. Kết bài:
Em rất yêu cánh đồng làng ở quê em.
Em thầm biết ơn bố mẹ và biết ơn những người lao động đã tạo nên một vụ mùa trù phú.
Đó là một buổi sáng mùa hè, mới 6 giờ sáng mà trời đã quang đãng. Bầu trời cao và trong xanh, và không có một đám mây nào ở vùng đồng bằng. Màu xanh nhạt ấy, rộng và bao dung như một dòng sông chảy lên trời. Từ xa, mặt trời ló dạng, rọi những mảng sáng nhẹ xuống cánh đồng lúa bạt ngàn bên dưới. Cây lúa giờ đã thành con gái, tươi tốt, xanh tốt. Màu xanh non và dịu dàng ấy dường như ngọt ngào hơn trong ánh ban mai hồng. Trên từng cành lúa còn đọng những giọt sương đêm, long lanh như những hạt ngọc quý. Nhìn từ trên cao, cả cánh đồng như một tấm thảm lớn. Do lối đi giữa các thửa ruộng đã bị lúa mọc lấn chiếm, nghiêng ngả che khuất tất cả. Và mỗi khi có gió thổi qua, chúng lại chao đảo, va vào nhau như những cô bé cậu bé chụm đầu vào nhau, vui đùa. Vì vậy toàn bộ khung cảnh như biển xanh, sóng vỗ rì rào. Theo làn gió ấy, ta dễ dàng ngửi thấy hương thơm ngào ngạt, nồng nàn của bông gạo còn vương mùi sữa, chưa già. Xen lẫn vào đó là mùi thơm mát dịu của sương đêm, mùi đất ướt ruộng, mùi chát của cỏ dại ven đường vào ruộng. Tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một mùi hương đặc trưng khó tả của buổi sớm mai. Cũng chính cơn gió ấy khiến người ta cảm thấy dễ chịu, dễ chịu bởi sự mát mẻ mà nó mang lại. Đó không phải là cái lạnh buốt của mùa đông, mà là cái mát mẻ dễ chịu khiến người ta run lên vì thích thú. Thỉnh thoảng, tiếng chim hót líu lo vọng lại từ những tán cây, rồi nhanh chóng biến mất trong tiếng rì rào của cánh đồng lúa. Lác đác phía xa là những người cô, chú, bà đi thăm lúa từ sáng sớm. Trên gương mặt ai cũng là niềm vui và hạnh phúc. Nhìn cánh đồng lúa tươi tốt, bừng bừng sức sống dưới ánh ban mai của một ngày mới, họ tràn trề hy vọng ngày mai đồng lúa chín trĩu cành.
Hình ảnh những cánh đồng lúa buổi sớm hôm ấy, tôi vẫn còn nhớ rõ cho đến ngày nay. Không phải vì nó tráng lệ, bởi vì nó hùng vĩ, mà bởi vì nó là quê hương của tôi. Một nơi mà cho dù có đi bao lâu, sẽ luôn là nơi tốt nhất để trở về.