Em hãy tả một cảnh đẹp mà em đã có dịp quan sát khi đi học tập ngoại khoá

Em hãy tả một cảnh đẹp mà em đã có dịp quan sát khi đi học tập ngoại khoá

2 bình luận về “Em hãy tả một cảnh đẹp mà em đã có dịp quan sát khi đi học tập ngoại khoá”

  1. Thời gian nghỉ hè có lẽ là dịp mà em vui thích nhất, bởi đây là khoảng thời gian em được thư giãn sau những tháng ngày cố gắng học hành. Và hè cũng là lúc em có nhiều thời gian rảnh để được về quê nội. Quê nội em ở Quảng Bình, một vùng quê có nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh mà em ấn tượng nhất nơi đây là cánh đồng lúa quê hương.
    Trước mắt em là cánh đồng lúa dài tít tắp và rộng mênh mông giữa một khoảng trời xanh thẳm. Lúa đã vào vụ nên ngả vàng, một màu vàng tươi mang theo cả hy vọng của người nông dân về một vụ mùa bội thu. Những bông lúa nặng trĩu hạt cong mình xuống tựa vào nhau, cùng nhau cố gắng đứng vững trước những đợt gió lớn của thời tiết. Khi làn gió nhẹ lướt qua, những làn sóng lúa lại nhấp nhô, ngả vào nhau mà tâm tình trò chuyện. Mùi lúa chín thơm nức lòng lũ trẻ chúng em, những hạt lúa ngọc trời mang hương vị kết tinh bởi nắng gió tự nhiên và bàn tay cần mẫn chăm bón của người nông dân thật đáng quý biết bao. Xa xa, thấp thoáng những chú bò đang thịnh thăng gặm cỏ, một vài cậu bé mục đồng cùng lứa tôi đang thổi sáo, thả diều. Những cánh cò trắng bay tự do trên bầu trời cao rộng, từng đàn chim lượn lờ bay ngắm nghía vẻ đẹp của đồng quê. Một vài bác nông dân ra thăm đồng, nhìn những vạt lúa bắt đầu nhuốm màu vàng xuộm cũng đầy phấn khởi, tin rằng vụ này hẳn sẽ thu được nhiều thóc lúa.
    Thế là lúa cũng đã đến ngày gặt, cá bác nông dân từ sáng sớm đã ra đồng. Ai cũng ý ới gọi nhau đi làm thật sớm kẻo về trưa trời quá nắng lại vất vả thêm. Những chiếc nón trắng nhấp nhô ở trên cánh đồng, ở một khoảnh ruộng nào đấy cũng vừa gặt xong. Vài ngày sau thì cánh đồng cũng được thu hoạch gần hết, những xe rơm vàng được các bác nông dân chở về dự trữ làm thức ăn cho trâu, nghé phòng khi trời mưa gió, trở đông. Những mảnh ruộng dần được xới đất bằng những đường cày thẳng tắp, một vụ lúa mới đang đón đợi người nông dân.
    Có lẽ chẳng nơi nào đẹp và yên bình, đằm thắm tình quê như nơi đây. Quảng Bình có cánh đồng bát ngát xa trông, có những con người lao động chân chất, bình dị và giàu tình cảm. Em yêu quê nội biết bao!

    Trả lời
  2. Những ngày đầu mùa đông, em có dịp đến thăm nhà người chị họ ở Đà Lạt. Ở đó, em được dịp chiêm ngưỡng những cánh rừng thông bạt ngàn.
    Ngay từ lúc ở trên sân thượng nhà chị họ, em đã nhìn thấy thấp thoáng một vạt xanh ở phía xa xa. Nhưng đến tận khi đứng trước những đồi thông trập trùng, thì em mới thực sự choáng ngợp trước vẻ đẹp của nó. Bởi các đồi thông ở đây thật rộng lớn vô cùng. Những cây thông cao chừng cả 6m mọc thẳng lên cao, thân to như bắp đùi. Chúng mọc thẳng hàng thẳng lối, trải dài từ ngọn đồi này đến ngọn đồi kia, nhìn chẳng khác gì một ma trận không có điểm cuối. Dọc theo các đồi thông, là con đường trải nhựa lúc nào cũng sẫm màu xám xịt. Bởi tán thông đã che hết ánh nắng mặt trời. Quanh năm chẳng bao giờ có tia nắng nào chiếu được xuống mặt đất cả. Dưới gốc cây trong rừng, từng lớp lá thông khô rơi xuống tạo thành lớp thảm dày đặc, mỗi khi dẫm lên nghe lạo xạo. Những quả thông khô rơi xuống cũng chẳng nghe rõ âm thanh được, chỉ nghe lộp độp mà thôi. Thích nhất, có lẽ là bầu không khí đặc biệt trong rừng thông. Bước vào bên trong, như bước vào một thế giới khác. Ở đây yên tĩnh vô cùng, chỉ nghe tiếng lá thông rơi, tiếng quả thông rụng xuống, tiếng sóc chuyền cành, tiếng chim líu ríu. Và tràn ngập xung quanh ta sẽ là một mùi hương duyên dáng khó tả của thông. Mùi hương ấy khiến em mê say và thư giãn đến lạ lùng.
    Những ngọn đồi thông ấy đã để lại ấn tượng cho em vô cùng sâu sắc. Mà chắc chắn, trong tương lai, em sẽ trở lại thăm nơi đây thêm nhiều lần nữa.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới