em hãy viết bài văn tả cây cối mùa hè

em hãy viết bài văn tả cây cối mùa hè

2 bình luận về “em hãy viết bài văn tả cây cối mùa hè”

  1. Mỗi khi nhắc đến loài hoa của mùa hè, chúng ta không thể không nói đến phượng vĩ với màu đỏ rực rỡ đặc trưng. Và cũng không thể thiếu được những chú ve với tiếng kêu râm ran cùng với phượng tạo nên màu sắc đặc trưng cho mùa hè.
    Không biết từ khi nào, nhưng đã từ rất lâu hình ảnh cây phượng vĩ và tiếng ve đã được gắn với mùa hè. Nhắc đến mùa hè, người ta sẽ liên tưởng ngay đến cảnh những cây phượng nở rộ, đỏ rực hai bên đường như chung vui cùng tiếng ve chào hè đến.  Hai bên đường, cây phượng đứng thành từng hàng vững chãi, sừng sững cao lớn. Từ trên ngọn, mọc ra rất nhiều cành dài như những cánh tay vươn rộng ra, nối từ cây này sang cây khác, như những cái nắm tay đầy hữu nghị, thân thiết. Thân cây to xù xì, in hằn lên tấm da nâu ấy là rất nhiều những vết sẹo lồi ra, gồ ghề, nhăn túm. Em đã luôn tự hỏi rằng ai đã lỡ làm đau khiến cho thân cây nổi lên nhiều cục u mãi không tan như vậy. Bên ngoài tấm da nâu ấy, phượng còn khoác lên mình lớp áo vôi mỏng trắng xóa, trông bảnh hơn nhiều phần. Bộ rễ cây cắm sâu vào lòng đất giữ cho phượng một tư thế đứng đầy vững chãi và chắc chắn, một vài nhánh rễ to vươn mình đầy lì lợm, nổi hẳn lên mặt đất như những chú trăn khổng lồ đang bò trườn. Một năm có 4 mùa, cây phượng lại khoác trên mình một màu sắc riêng, một vẻ đẹp riêng không hề pha lẫn. Nhưng có lẽ, phượng đẹp nhất, tràn đầy sức sống nhất là lúc vào hè. Những mầm non bé nhỏ đầy nghị lực, cố vươn mình trỗi dậy của mùa xuân giờ đây đã trưởng thành, đầy cứng cáp, cành lá xum xuê đếm không xuể. Từ xa nhìn lại cây phượng giống như một chiếc ô xanh khổng lồ. Điểm nhấn nổi bật nhất trên tấm áo xanh rì kia, chính là màu đỏ rực rỡ của từng chùm hoa phượng. Cánh phượng mềm và mỏng, chạm vào nó ta có thể cảm nhận được sự mịn, mượt như nhung. Và cứ thế, mỗi lần chị gió ghé thăm lại đem theo vài cánh hoa ham vui, cùng dạo chơi đùa vui trong không khí. Nói về phượng, ta lại phải nhắc đến tiếng ve. Cứ mỗi khi hè về, những chú ve đều xôm tụ về làm tổ trên cây, trong đó có cả cây phượng. Những chú ve yêu đời say sưa lập nên một dàn nhạc giao hưởng mùa hè đầy sôi động. Dường như không biết mỏi mệt, những ca sĩ ve sầu ngày đêm hòa mình sống cùng với những giai điệu. Như một lời hẹn trăm năm, không có hè nào mà dàn nhạc ấy lại không đến đây lưu diễn. Giữa ngày hè oi bức như vậy, dừng chân ngay dưới gốc phượng thưởng thức những bản nhạc hay giúp ta đánh bay cảm giác mỏi mệt, nóng nực. Phượng và tiếng ve còn biết đến là những người bạn thân thiết của học sinh. Cây phượng đồng hành cùng những cô cậu học trò suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường, chứng kiến quá trình trưởng thành của biết bao thế hệ, cùng với tiếng ve lưu giữ cả một vùng ký ức tuổi thơ không bao giờ quên: ngồi dưới gốc phượng chơi đùa, tâm sự, nghỉ ngơi,…
    Thu đến phượng tàn luôn là lúc đáng tiếc nhất. Tôi luôn nhớ đến khung cảnh ngày hè tươi vui rộn ràng ấy. Hẹn gặp phượng đỏ và những chú ve sầu vào năm sau – những người bạn yêu quý của tôi.

    Trả lời
  2. Trước cổng nhà em có một cây hoa sữa rất lớn. Nhờ cây mà phần sân trước và cổng nhà em luôn được râm mát.
    Cây cao lớn lắm, cao vổng hơn cả tầng hai của nhà em. Thân cây to lớn, phải đến hai bạn học sinh mới ôm xuể, chẳng kém cạnh chút nào so với cây bàng, cây phượng bên kia đường. Vì đã có tuổi, nên lớp vỏ ở thân cây sần sùi, thô ráp. Đôi chỗ còn nứt ra từng khe, rãnh nhỏ. Mùa hè, đó chính là nơi ở lí tưởng của những chú ve sầu. Từ cách mặt đất một đoạn dài chừng mét rưỡi, các cành lớn bắt đầu tỏa ra. Đầu tiên là ba cành lớn, rồi từ đó, mọc tiếp các nhánh con. Nhánh con lại đẻ ra nhánh cháu. Chúng cứ thể mà sinh sôi, nảy nở, đan lồng vào nhau tạo nên một cái nấm khổng lồ. Lá hoa sữa to như bàn tay em bé, khá dày, nên mùa hè dù là những ngày nắng gắt nhất, mặt đất dưới bóng cây vẫn mát rười rượi. Ở đó, em và các bạn hẹn nhau đi học, vui chơi những buổi chiều hè. Thích nhất là những ngày mùa thu se lạnh. Cây ra hoa. Hoa sữa nở từng chùm trắng xóa. Hoa sữa thơm hương ngào ngạt, đến không thể nào mà phớt lờ đi được. Người thích thì mê lắm, mà người ghét thì chẳng thể nào chịu được. Riêng em thì mê hương hoa sữa lắm. Đến năm nào, khi những cơn gió heo may đầu tiên bắt đầu thổi, thì lại ngóng đợi trên vòm xanh những đợt hoa trắng đến mỏi cả cổ.
    Em yêu lắm cây hoa sữa. Bởi cây không chỉ đẹp mà còn đem lại bóng mát, giúp ích rất nhiều cho cuộc sống của mọi người.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới