Dậu là điển hình cho sự chân thật, khỏe khoắn với những phẩm chất tốt đẹp.Sự phản kháng của chị đi theo mức độ tăng dần lên. Đầu tiên, chị ngăn bọn chúng lại và nói “chồng tôi đau ốm, các ông không được phép hành hạ”. Mở đầu đoạn trích là cảnh chị Dậu chăm sóc người chồng ốm yếu vừa bị bọn cường hào đánh đập thừa chết thiếu sống chỉ vì chưa có tiền nộp sưu. Chị tất tả chạy ngược chạy xuôi, vay được nắm gạo nấu nồi cháo loãng. Giữa những lúc khó khăn, đói khổ vây quanh, người phụ nữ chịu trăm nghìn nỗi thống khổ ấy vẫn yêu thương, chăm sóc chồng hết mực.Chỉ một câu nói thôi nhưng đã như một lời cảnh cáo của chị về hành động của bọn chúng.Con giun xéo mãi cũng quằn, chị Dậu cũng vậy, bị áp bức dã man, tính mạng bị đe doạ, chị đã vùng lên đánh trả một cách dũng cảm. Chị Dậu mang vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam, tiêu biểu cho tầng lớp phụ nữ nông dân giàu sức sống dưới ách áp bức của chế độ nửa thực dân nửa phong kiến khi chưa bắt gặp ánh sáng Đảng.Chị không bảo vệ gia đình của mình thì sẽ không một ai bảo vệ cả. Tất cả những hành động đều là bộc phát từ trái tim của chị chứ chưa được giác ngộ bởi cách mạng.Thật sự chị Dậu là tấm gương sáng cho làng dũng cảm !
Nếu có ai đó hỏi con, thần tượng của con là ai, con sẽ không do dự trả lời chính là Mẹ con – không phải là một người vĩ đại, hay một thiên tài, hay một ca sĩ nổi tiếng, không là người đẹp nhất mà đó là một người rất đỗi bình thường.
Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có một trên đời!
Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau sinh ra con. Mẹ luôn gần gũi, ân cần bên con mỗi khi vui buồn. Mẹ không đơn thuần chỉ là mẹ, mà còn là người bạn mà con có thể sẻ chia tâm sự. Ngay từ khi con mới ra đời, mẹ đã nhẹ nhàng ôm con vào lòng, âu yếm hát ru những bài ca dao quen thuộc mà có lẽ những em bé thời nay chắc ít được nghe! Mẹ chăm con từ miếng ăn giấc ngủ.
Rồi đến khi con cắp sách đến trường, ba mẹ luôn bên con, dạy dỗ con; ngày xưa gia đình bà ngoại nghèo nên mẹ chỉ học đến lớp 9, nhưng điều con học được từ mẹ không đơn giản là kiến thức sách vở mà nhiều hơn thế. Ba mất, một mình mẹ chèo chống nuôi chúng con ăn học, vừa làm cha, vừa làm mẹ, vượt lên trên những khó khăn và bất công của số phận. Con học được cách yêu thương từ những yêu thương mẹ dành cho chúng con, học cách chăm sóc quan tâm, dành tình thương cho tất cả mọi người ,sống một cách mạnh mẽ khi gặp khó khăn. Con sẽ cố gắng học cách sống biết vượt qua khó khăn như mẹ, sẽ ko bao giờ là cô đơn khi xung quanh mình luôn có những người bạn, học sự nhẫn nại của mẹ, sống vì người khác chứ ko phải sống cho riêng mình. Con biết mẹ cố gắng vượt qua tất cả vì một động lực thật lớn, đó là lo cho cuộc sống của các con sau này. Con cảm ơn mẹ thật nhiều.
Mẹ trong con thật phi thường và nhân hậu. Con cám ơn mẹ thật nhiều, điều mà con chưa bao giờ nói hết được bằng lời!!! Cám ơn những lời dạy dỗ của mẹ, cám ơn sự hy sinh và công lao to lớn của mẹ, suốt đời con sẽ không quên. Cảm ơn đời đã cho con một người mẹ tuyệt vời. Cảm ơn mẹ đã cho con biết thế nào là yêu thương, thế nào là trải nghiệm, nhờ đó mà con trưởng thành hơn, thích nghi tốt hơn với mọi hoàn cảnh, bao chướng ngại mà con đã và sẽ gặp trên quãng đường sắp tới mà con sẽ đi.
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!”
“MẸ ƠI!!! Con muốn nói thật to cho cả thế giới biết rằng CON YÊU MẸ THẬT NHIỀU!!!”
2 bình luận về “hãy kể về người mà con ngưỡng mộ”