hãy tả một buổi đến trường bỗng nghe thấy tiếng ve kêu và nêu cảm xúc
hãy tả một buổi đến trường bỗng nghe thấy tiếng ve kêu và nêu cảm xúc
2 bình luận về “hãy tả một buổi đến trường bỗng nghe thấy tiếng ve kêu và nêu cảm xúc”
“Dướitàng phượng vĩ, rộn ve ngân
Gió động vòm xanh, nắng trải gần
Đỏ thắm trên đầu, màu lửa cháy
Hè về khắp chốn, dạ bâng khuâng.”
Khi hoa phượng cháy lên những ngọn lửa đỏ thắm của mình và những chú ve bắt đầu kêu náo nức, râm ran thì cũng là lúc sắp sửa hoàn thành năm học. Ôi ! Hè đến ! Trong năm học lớp 5 này, cũng là năm học cuối cùng của bậc Tiểu học, lòng em lại bâng khuâng nhớ về những kỉ niệm suốt 5 năm qua. Từ ngày đầu tiên đến trường, em òa lên khóc khi bố mẹ ra về cho đến bây giờ, thật không thể nào quên được.
Những tia nắng của mùa hè chói chang chiếu xuống mặt đất. Cây cối như cố chống đỡ dưới cái nóng nực, oi bức. Chính vào lúc đó, hoa phượng bắt đầu thắp lên những ngọn lừa hồng, như thắp lên những ước mơ bay cao của chúng tôi. Những cánh phượng khoe sắc khắp sân trường trông thật rực rỡ. Vào những trưa hè nóng nực, tiến ve đồn ca hòa vào trong khúc nhạc của sự sống. Có những chú ve dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Đến lúc chết, chúng cũng vẫn bám chặt thân cây, có vẻ rất lưu luyến. Chắc những chú ve kia cũng giống như tôi thôi, không muốn rời xa mái trường thân yêu này, muốn được ở lại và nương tựa nó mãi mãi. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Hè đến rồi hè đi, báo hiệu một bước ngoặt lớn của những học sinh cuối cấp như tôi, một bước ngoặt để trưởng thành.
Hè ơi! Tôi yêu bạn lắm. Lũ học sinh chúng tôi ai cũng yêu mùa hè, yêu những hoạt động sôi nổi trong những ngày hè. Và ai cũng háo hức, chờ mong mùa hè đến. Dù có buồn khi phải xa bạn bè, khi phải chia tay với phấn trắng, bảng đen thân yêu nhưng vẫn hẹn ngày gặp lại. Hè đến với sự tưng bừng, rộn rã thì khi hè đi, để lại cho chúng em một nỗi buồn nhớ không nguôi.
” ôi! Tiếng ve mùa hè ” lòng tôi nôn nao khi nghe tiếng ve trong khi đi học, nhìn lên hàng cây bóng mát trong trường, nhìn kìa! Chị hoa phượng đã nở rộ dưới ánh sáng của mặt trời.
Vậy là đã sắp hết năm lớp 5 rồi sao? Tôi thấy buồn buồn, có chút vui vui: buồn vì phải chia tay bạn bè, thầy cô, cả ngôi trường này nữa, vui vì được nghỉ hè, không còn áp lực học tập nữa. Những đóa hoa phượng như cười tươi, rung rung cành cây, làm tôi như muốn xúc động mà khóc lên: phải xa ngôi trường thân yêu này rồi.
Tôi không biết nên nói sao, lòng tôi cứ lo lo sao ấy. Nhưng tôi hứa một điều, rằng tôi sẽ không bao giờ quên mái trường thân yêu này, cũng như những kỉ niệm đẹp đẽ
2 bình luận về “hãy tả một buổi đến trường bỗng nghe thấy tiếng ve kêu và nêu cảm xúc”