Hãy viết một bài văn tả cô giáo của em trong một giờ học mà em nhớ nhất. ( không cắp trên mạng )
Hãy viết một bài văn tả cô giáo của em trong một giờ học mà em nhớ nhất. ( không cắp trên mạng )
1 bình luận về “Hãy viết một bài văn tả cô giáo của em trong một giờ học mà em nhớ nhất. ( không cắp trên mạng )”
Mỗi một tiết học, giờ học là những khoảng khắc tốt đẹp, mỗi khoảng khắc một thời gian khó quên của tiết học, nhưng có những tiết học mới lần đầu được gặp mà sau đã tạm biệt một người thầy ( hoặc cô ). Em cũng vậy, em có một tiết học đáng nhớ ngày xưa em học lớp 3.
Hôm ấy như thường ngày, lớp chúng em có tiết học kĩ năng sống. Đầu tiên vào tiết học, cả lớp ngỡ ngàng với một cô giáo. Nhưng cô thì tỏ ra không được vui cho lắm. Chúng em hớn hở chào cô, cô cũng chào lại. Cô giới thiệu rằng, mình tên là Linh. Cô nói : Có lẽ, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau và cũng là lần cuối chúng ta gặp nhau. Cả lớp đều bỡ ngỡ và tỏ ra như vẫn vui vẻ nhưng sâu thẳm bên trong những trái tim ấy là nỗi buồn, cô cũng vậy. Tuy thế, nhưng bọn em vẫn rất nể phục cô giáo dạy tiết kĩ năng sống này. Cô có một hình dáng thon gọn, gương mặt đầy tự tin và xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, mái tóc xoăn sóng rất xinh. Đã thế, tính cô thì hiền lành, dịu dàng. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Đang giữa tiết học, có một bạn nhỏ đang nói chuyện. Cô nhìn chằm chằm và lớp tưởng cô sẽ đánh bạn nhưng không phải, cô xuống bàn của bạn và nói : Em ơi, nói chuyện trong giờ học là không tôn trọng thầy cô đâu, cha mẹ em vất vả lắm mới kiếm được tiền cho em học tập và cô cũng phải cố gắng học tập để cho các em có những bài học hay đấy. Nghe thế, bạn ấy như được thuyết phục bởi câu nói của cô vậy, bạn ấy đã rất chăm chỉ nghe giảng lời cô dặn và cố gắng học tập tốt, như thế ai cũng bỡ ngỡ vì từ một học sinh cá biệt hay nói chuyện giờ đây đã trở thành học sinh ưu tú. Những bài em không hiểu thì cô đều tận tình giải và khi em nói sai cô chỉ bảo rằng : Đừng lo, cố gắng lên em. Cô đúng là người thông minh. Cuối giờ, cô bảo rằng : Bạn nào không hiểu gì về tiết kĩ năng sống này thì hãy trình bày với cô để cô trả lời. Cả lớp thi nhau hỏi những cô bảo rằng : Các em không nên tranh giành nhau bởi vì có thể ảnh hưởng tới lớp khác đấy ! Các bạn nghe lời cô và xếp hàng từng người hỏi một, cô đã trả lời tất cả các câu hỏi chỉ trong vòng 5 giây, đúng là một cô giáo tài năng. Nhưng khi vừa trả lời hết, cô lại đặt ra câu hỏi với cả lớp : Thế hôm nay là ngày đầu tiên cô gặp các em và cũng là lần cuối, các em có buồn không ? Cả lớp nói : Không ạ ! Cô dật mình hỏi : Tại sao các em không buồn ? Cả lớp : Vì em muốn cô vui ạ, chúng em sẽ ghi nhớ bài giải của cô suốt trong trái tim em, chúng em không buồn vì thương cô ạ, chúng em chúc cô mạnh khỏe. Cô nghe vậy rất vui vả cô đã cảm ơn cả lớp, nhưng khi cô vừa đi thì ai cũng khóc nức nở và ôm chặc lấy cô, cô cũng rất cảm động và bảo rằng : Chúng ta sẽ gặp vào một ngày không xa nào đó, cô mong vậy và cả lớp cũng mong vậy.
Hôm ấy như thường ngày, lớp chúng em có tiết học kĩ năng sống. Đầu tiên vào tiết học, cả lớp ngỡ ngàng với một cô giáo. Nhưng cô thì tỏ ra không được vui cho lắm. Chúng em hớn hở chào cô, cô cũng chào lại. Cô giới thiệu rằng, mình tên là Linh. Cô nói : Có lẽ, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau và cũng là lần cuối chúng ta gặp nhau. Cả lớp đều bỡ ngỡ và tỏ ra như vẫn vui vẻ nhưng sâu thẳm bên trong những trái tim ấy là nỗi buồn, cô cũng vậy. Tuy thế, nhưng bọn em vẫn rất nể phục cô giáo dạy tiết kĩ năng sống này. Cô có một hình dáng thon gọn, gương mặt đầy tự tin và xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, mái tóc xoăn sóng rất xinh. Đã thế, tính cô thì hiền lành, dịu dàng. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Đang giữa tiết học, có một bạn nhỏ đang nói chuyện. Cô nhìn chằm chằm và lớp tưởng cô sẽ đánh bạn nhưng không phải, cô xuống bàn của bạn và nói : Em ơi, nói chuyện trong giờ học là không tôn trọng thầy cô đâu, cha mẹ em vất vả lắm mới kiếm được tiền cho em học tập và cô cũng phải cố gắng học tập để cho các em có những bài học hay đấy. Nghe thế, bạn ấy như được thuyết phục bởi câu nói của cô vậy, bạn ấy đã rất chăm chỉ nghe giảng lời cô dặn và cố gắng học tập tốt, như thế ai cũng bỡ ngỡ vì từ một học sinh cá biệt hay nói chuyện giờ đây đã trở thành học sinh ưu tú. Những bài em không hiểu thì cô đều tận tình giải và khi em nói sai cô chỉ bảo rằng : Đừng lo, cố gắng lên em. Cô đúng là người thông minh. Cuối giờ, cô bảo rằng : Bạn nào không hiểu gì về tiết kĩ năng sống này thì hãy trình bày với cô để cô trả lời. Cả lớp thi nhau hỏi những cô bảo rằng : Các em không nên tranh giành nhau bởi vì có thể ảnh hưởng tới lớp khác đấy ! Các bạn nghe lời cô và xếp hàng từng người hỏi một, cô đã trả lời tất cả các câu hỏi chỉ trong vòng 5 giây, đúng là một cô giáo tài năng. Nhưng khi vừa trả lời hết, cô lại đặt ra câu hỏi với cả lớp : Thế hôm nay là ngày đầu tiên cô gặp các em và cũng là lần cuối, các em có buồn không ? Cả lớp nói : Không ạ ! Cô dật mình hỏi : Tại sao các em không buồn ? Cả lớp : Vì em muốn cô vui ạ, chúng em sẽ ghi nhớ bài giải của cô suốt trong trái tim em, chúng em không buồn vì thương cô ạ, chúng em chúc cô mạnh khỏe. Cô nghe vậy rất vui vả cô đã cảm ơn cả lớp, nhưng khi cô vừa đi thì ai cũng khóc nức nở và ôm chặc lấy cô, cô cũng rất cảm động và bảo rằng : Chúng ta sẽ gặp vào một ngày không xa nào đó, cô mong vậy và cả lớp cũng mong vậy.