Kể chuyện về 1 lần em được đi thăm cảnh đẹp ở địa phương em hoặc nơi khác gọn,nhanh tùy cảnh để tả

Kể chuyện về 1 lần em được đi thăm cảnh đẹp ở địa phương em hoặc nơi khác
gọn,nhanh
tùy cảnh để tả

2 bình luận về “Kể chuyện về 1 lần em được đi thăm cảnh đẹp ở địa phương em hoặc nơi khác gọn,nhanh tùy cảnh để tả”

  1.        Một trong những chuyến đi mà em có ấn tượng sâu sắc nhất là chuyến đi cùng đoàn của lớp vào tham quan di tích Thành Cổ Loa. Đây là một chuyến đi rất tuyệt vời, em và các bạn đã có được những trải nghiệm vô cùng thú vị.
            Thành Cổ Loa nằm ở huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội, nơi đây thờ An Dương Vương và công chúa Mị Châu. Ấn tượng đầu tiên của em khi tới đây chính là sự trang nghiêm, cổ kính và uy nghi của đền thờ. Cô hướng dẫn viên đã giới thiệu cho chúng em nghe về từng ngôi đền thờ, đầu tiên là đề thờ vua An Dương Vương, trong đền thờ có nhiều câu đối, không khí thiêng liêng, thành kính. Trước đền thờ có khoảng sân rộng, có nhiều những chậu cây cảnh được uốn nắn và tạo thế rất đẹp, cắt tỉa và chăm sóc cẩn thận.
             Bên cạnh đền có một cây đa cổ thụ, có lẽ cây đa đã được trồng từ khi nhân dân lập nên đền thờ này. Bao quang khu đền là những ban, miếu thờ các vị trung thần của vua An Dương Vương như Cao Lỗ – người chế tạo ra nỏ thần. Ở hồ Bán Nguyệt chính là bức tượng Cao Lỗ đang bắn nỏ được tạc rất đẹp. Am nhỏ thờ công chúa Mị Châu rất tối, bên trong chỉ le lói ánh đèn, đi theo cô hướng dẫn viên, chúng em đi tới một cánh cửa nhỏ bị đóng kín, chỉ được nhìn từ bên ngoài vào. Cánh cửa đó chỉ được mở vào ngày 15 âm lịch hàng tháng. Bên trong cánh cửa đó có một pho tượng bằng đá khoác trên mình áo thêu hình phượng rất đẹp, nhưng kì lạ là bức tượng này không có đầu.
            Chuyến đi tham quan rất bổ ích, em đã được hiểu biết và ghi nhớ sâu hơn lịch sử dân tộc biết ơn công lao của vùa An Dương Vương, và biết đến câu chuyện tình yêu đẹp nhưng bi thảm của công chúa Mị Châu.

    Trả lời
  2. Mùa hè năm ngoái, mẹ cho em đi du lịch ở Huế. Đó là một chuyên đi đầy thú vị.
    Đêm hôm trước, mẹ dặn em đi ngủ sớm để bốn giờ sáng mai khởi hành. Suốt đêm, em thao thức về chuyến đi xa của mình. Mãi gần sáng, em mới chợp mắt được một lúc. Đúng bốn giờ, mẹ đã gọi dậy chuẩn bị. Năm giờ, xe bắt đầu chuyển bánh, bố em còn nắm tay dặn:
    – Hải đi cho khỏe và về kể lại cho bố nghe nhé!
    – Vâng thưa bố con nhớ ạ!
    Xe đưa cả đoàn lướt bon bon trên đường quốc lộ. Xe đi qua cánh đồng lúa Tuy Hòa cò bay thẳng cánh, qua rừng dừa Tam Quan bạt ngàn rồi bắt đầu vượt đèo. Mẹ em bảo đó là đèo Hải Vân. Xe leo mải, leo mãi tới đỉnh đèo. Trước mắt em là một vùng trời biển rộng mênh mông bát ngát. Xuống đèo là đến địa phận tỉnh Thừa Thiên Huế. Xe vẫn lao vun vút, mãi gần mười giờ đêm xe mới đến thành phố Huế. Thành phố gần chìm trong giấc ngủ. Xe qua cầu Tràng Tiền bắc trên dòng sông Hương. Hai bên bờ đèn sáng mờ ảo, lung linh. Cả đoàn nghỉ ở khách sạn Hương Giang. Đi suốt ngày mệt quá nên vừa nằm lên giường em đã ngủ chẳng còn biết trời đất gì nữa.
    Sáng hôm sau, mẹ cùng các cô cho em đi thăm Cố Đô. Theo chỉ dẫn của cô hướng dẫn viên, em vào Đại Nội. Cảnh nào ở đây cũng khiến em ngạc nhiên. Đây là những khẩu đại bác bằng đồng. Nơi kia là những đính đồng to tướng nặng hàng tấn, rồi bàn thờ các ngai vàng của các vua nhà Nguyễn. Sau đó, cả đoàn xuống thuyền, ngược dòng sông Hương đi thăm khu lăng tẩm vua Tự Đức. Lăng Tự Đức êm đềm như vườn tược Huế. Rồi lên ô tô, xuôi dòng về thăm lăng Khải Định. Lăng Khải Định không đồ sộ nhưng lộng lẫy. Em phải trèo hàng trăm bậc đá mới vào đến lăng. Một tòa nhà hiện ra làm em choáng ngợp bởi những đường nét hoa văn múa lượn, những màu sắc sặc sỡ. Tất cả đều được ghép bằng những mảnh sứ. Vào sâu hơn nữa là tượng vua Khải Định đúc bằng đồng to lớn và bệ vệ.
    Ngày hôm sau, em về thăm thôn Vĩ Dạ. Phong cảnh ở đây rất thanh bình của một vùng quê yên ả. Cô hướng dẫn viên cho biết, nơi đây đã đi vào văn chương Việt Nam với bài thơ nổi tiếng Dây thôn Vĩ Dạ của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Em còn được thưởng thức món đặc sản cơm hến và chè bắp rất dân dã. Buổi chiều, mẹ cho em đi chợ Đông Ba. Bây giờ, em mới có dịp ngắm thành phố Huế. Quả là “Huế đẹp, Huế mơ” như nhiều người đã từng ca ngợi, vẻ đẹp trầm tĩnh lạ thường. Vào đến chợ, em hoa cả mắt vì sự phong phú của hàng hóa. Mẹ em chỉ mua những đặc sản như hạt sen, mè xửng, nón bài thơ … về làm quà cho gia đình.
    Thế là kết thúc ngày thứ hai. Tối hôm đó, em được ngồi thuyền rồng trên dòng sông Hương. Hai bên bờ sông, đèn điện như sao ẩn hiện. Dòng sông lấp lánh dát vàng. Con thuyền từ từ trôi theo giọng hò của các ca sĩ.
    Đó là một chuyến đi đầy thú vị chẳng bao giờ em có thể quên được. Đất nước ta còn nhiều danh lam thắng cảnh đẹp hơn nữa. Nào vịnh Hạ Long, động Phong Nha, biển Nha Trang … Em mong ước mình sẽ được đi thăm những nơi như thế để thêm yêu đất nước quê hương.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới