Nòi tre đâu chịu mọc cong, Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường. Lưng trần phơi nắng phơi sương, Có manh áo cộc tre nhườ

Nòi tre đâu chịu mọc cong,
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
Lưng trần phơi nắng phơi sương,
Có manh áo cộc tre nhường cho con.
bạn thấy đoạn thơ trên có những hình ảnh nào đẹp ? hãy nêu ý nghĩa đẹp đẽ và sâu sắc những hình ảnh đó ?

2 bình luận về “Nòi tre đâu chịu mọc cong, Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường. Lưng trần phơi nắng phơi sương, Có manh áo cộc tre nhườ”

  1. Nòi tre đâu chịu mọc cong -> chỉ đức tính thẳng thắn của con người Việt
    Lưng trần phơi nắng phơi sương -> Chịu thương chịu khó, đùm bọc lẫn nhau
    Có manh áo cộc tre nhường cho con -> Nhường nhịn, tình thương mẫu tử , nhường nhịn
    => Tổng kết lại: Chỉ đức tính, vẻ đẹp của con người Việt Nam giàu tình cảm dc ví như cây tre

    Trả lời
  2. Nòi tre đâu chịu mọc cong,
    Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
    Lưng trần phơi nắng phơi sương,
    Có manh áo cộc tre nhường cho con.
    Trong đoạn thơ trên mình thích nhất đoạn:
    Lưng trần phơi nắng phơi sương,
    Có manh áo cộc tre nhường cho con.
    Ý nghĩa:
    Tác giả đã sử dụng biện pháp ẩn dụ giữa người mẹ và cây tre. Thể hiện tình cảm mẹ giành cho người con của mình. Dù có chuyện gì xảy ra, mẹ luôn ở bên con, chăm sóc, bảo vệ con. Mẹ là một người tuyệt vời.

    Trả lời

Viết một bình luận