Kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với bàn học của mình Không chép mạng Một kỷ niệm có ý nghĩa nhé
Kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với bàn học của mình
Không chép mạng
Một kỷ niệm có ý nghĩa nhé
1 bình luận về “Kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với bàn học của mình Không chép mạng Một kỷ niệm có ý nghĩa nhé”
Bố của em là thợ mộc rất khéo tay. Chính bố đã tự đóng cho em một chiếc bàn học độc nhất trên thế giới này.
Bàn được bố ghép từ các mảnh gỗ với nhau mà không cần dùng tới đinh. Mặt bàn rộng như chiếc bàn ngồi hai bạn ở lớp, được mài nhẵn bốn góc. Bố sơn cho nó một lớp sơn màu vàng cam rất xinh xắn. Góc trái mặt bàn, có khắc tên của em rất nổi bật. Ở mép trên của bàn, bố tạo một cái hộc nhỏ lõm xuống, để em đặt bút khi học, giúp bút không bị lặn xuống mặt bàn. Thay vì đóng bốn cái chân bàn, thì bố tạo hai cái chân bàn từ hai mảnh gỗ lớn hình chữ nhật, có chiều rộng tương ứng với mặt bàn. Nhờ vậy, bàn trở nên rất vững chắc. Để em ngồi thoải mái, bố không làm ngăn kéo ở mặt bàn phía em ngồi. Mà làm nó nằm ở hai bên hông bàn. Khi cần mở ngăn kéo, em không cần phải lùi ghế ra sau nữa.
Chiếc bàn bằng gỗ ấy đã gắn bó với em suốt bốn năm học. Tuy nó không cầu kì như những chiếc bàn ở cửa hàng, nhưng với em đó là chiếc bàn đẹp nhất và tuyệt với nhất.
1 bình luận về “Kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với bàn học của mình Không chép mạng Một kỷ niệm có ý nghĩa nhé”