Người bà ốm nặng . Người cháu được mách thứ thuốc quý chữa được cho bà . Người cháu trải qua bao gian nan lấy được thuốc v

Người bà ốm nặng . Người cháu được mách thứ thuốc quý chữa được cho bà . Người cháu trải qua bao gian nan lấy được thuốc và bà khoẻ lại.

Dựa vào tóm tắt trên , em thử tưởng tượng một câu chuyện và kể lại câu chuyện ấy . ( tự làm ko chép mạng)

1 bình luận về “Người bà ốm nặng . Người cháu được mách thứ thuốc quý chữa được cho bà . Người cháu trải qua bao gian nan lấy được thuốc v”

  1. Ngày xưa,đã từ rất lâu rồi khi mà các vị thần và con người còn chung sống hòa thận với nhau, luôn là những người anh em thân thiết. Thì ở một ngôi làng nọ, trong một gia đình có hai bà cháu nghèo khó cứ lưng tựa vào nhau mà sống. Ngày này qua ngày khác, họ cùng nhau từng bữa cơm, manh áo. Nhưng không như thế được lâu thì người bà lâm bệnh nặng. Nhà nghèo, không có tiền để mua thuốc chữa cho bà, chỉ giám đi vay mượn bà con hàng xóm chút đồng để gọi thầy thuốc. Nhưng đây là một căn bệnh nặng, các thầy thuốc ấy đã đi ra đi vào nhiều lần nhưng cũng bó tay. Một hôm, cô bé được người bà con xa nọ mách cho vị thần trên đình núi hẻo lánh kia có thể chữa khỏi bệnh cho bà. Nhưng….con đường lên đỉnh núi rất khó khăn và gian khổ. Người bà con xa e rằng cô bé khó có thể đi đến đỉnh núi và nhờ vị thần kia. Nhưng nhờ sự khó nhọc của cảnh nghèo khó đã giúp cô bé dễ thích ứng hơn với thử thách khó khăn, tình yêu thương mà cô bé dành cho bà đã giúp cô có thêm dũng khí lên đường. Con đường dốc và đầy sỏi đá làm chân cô đỏ ửng lên vì tê liệt, vì đau đớn. Cô khóc thét lên không phải vì đau mà sợ mình không có đủ sức mạnh để lấy được liều thuốc đó. Bước qua khu rừng rậm, ba con đường trải dài ở phía trước. Cô không biết đi lối nào cho đúng thì chợt nhìn thấy một con thỏ chạy ngang qua. Cô chợt nghĩ rằng nếu con thỏ có thể đi được trên cái lối đó thì chắc đó là lối đi đúng. Chạy theo con thỏ một hồi lâu, cô thấy được một khoảng đất trống và chung quanh thì sáng rực lên. Thấy có vẻ kì lạ, cô hô to lên “Các vị thần, xin hãy giúp tôi” thì một vị thần chợt hiện ra trước mắt cô. Người thấy sâu thảm trong con người nhỏ bé này là một tinh tú của trời, của đất. Vị thần ấy nhẹ nhàng ban cho cô một quả táo vàng và không quên nhắc cô rằng “đó là quả táo có thể chữa bệnh, hãy đem về cho người bà đang lâm bệnh nặng của mình, các vị thần sẽ phù hộ cho hai người, mau về đi” Vừa dứt lời, vị thần đó biến mất trong sự cảm động của cô. Trở về nhà và trong lòng nhẹ nhõm hẳn, cô đưa cho bà trái táo vàng đó. Người bà ăn thì khỏe lại, tươi cười nhìn cô bé. Lạ thay, khi người bà đã ăn quả táo đó, nó chợt bay lên và hóa phép cho căn nhà tồi tàn trở thành một căn nhà to, đẹp hơn. Quần áo và đồ đạc thì trở lên mới hơn vì được thay đổi. Có lẽ đây là phép màu của các vị thần như vị thần kia đã nói. Cô bé cảm động và nói to “Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều”. Một chút ánh sáng bao quanh khắp căn nhà to, đẹp giờ đây biến mất. Từ đó, hai bà cháu sống hạnh phúc bên nhau với những ngày tháng thăng trầm

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới