Gần đây đâu xa xóm tôi chuyên mua sắm tiệm tập hóa nhà bác XXXX có cả tôi nữaBác ấy nhìn cũng hơi già đi vì thời gian là kẻ thù truyền kiếp của sắc đẹp.Nhìn bác ấy tôi có thể đoán là bác ấy cũng gần 50 nồi bánh chưng rồi.Trên mặt bác cũng có vài đường nét nhăn trên làn da của bác cũng là lúc báo hiệu gần tới tuổi già.Đôi mắt cũng đã có phần hơi mờ mờ đi vì tôi thấy bác đeo cái kính tôi cảm nhận cái kính đó rất dầy và nặng.Tóc bác càng ngày càng bạc đi theo năm tháng.Tai bác ấy dần dần theo năm tháng tai bác không còn thính như lúc bác còn ở tuổi đẹp đời.Bàn tay,bàn chân bác ấy nổi rõ những đường gân xanh dưới lớp da mỏng.Bác ấy luôn ăn mặt rất giản dị không quá màu mè như tôi.Có lẽ cái nghề bán hàng này cũng đã theo bác chắc cũng hơn chục năm tôi nghĩ đây là làm mê mãnh liệt của bác ấy đối với cái nghề bán hàng này.Lời nói cuối cùng của tôi là chúc bác thật nhiều sức khỏe và mong tiện của bác sẽ có nhiều người săn đón tiệm bác trong tương lai không xa vào đâu
Ở gần nhà em có một cửa hàng tạp hoá. Người bán hàng là một cụ già đã ngoài sáu mươi tuổi. Thỉnh thoảng em vẫn sang đây mua hàng. Cửa hàng của bà rất đông khách.
Dáng đi của bà cụ vẫn còn nhanh nhẹn và khoẻ mạnh lắm. Đặc biệt, tuy lớn tuổi nhưng vẻ ngoài của bà khiến rất nhiều người phải trầm trồ. Em đoán chắc thời còn trẻ, có lẽ bà đẹp lắm. Lúc nào bà cũng búi tóc cao gọn gàng. Khuôn mặt rất phúc hậu, lần đầu tiên gặp bà sẽ khiến cho mọi người có cảm giác thân thiện và tin tưởng. Làn da bà đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, hằn lên rất rõ. Mắt bà đã mờ, bà phải đeo kính khi bán hàng. Hàm răng vẫn còn chắc vì thỉnh thoảng em thấy bà vẫn nhai trầu. Khách hàng thường đến quầy hàng của bà rất đông. Người thì mua, kẻ thì đứng ngắm, thế nhưng bà vẫn rất vui vẻ. Tính tình của bà rất đôn hậu. Bà rất cẩn thận, sắp xếp hàng hóa, ghi chép việc mua bán đều rõ ràng, tỉ mỉ và chi tiết. Hơn nữa còn rất tận tâm trong việc phục vụ khách hàng, ai cần mua thứ gì, bà đều ân cần chiều theo ý khách. Nhiều khi mẹ đi vắng, em cần mua một quyển vở hay một cây viết chì, bà đều vui vẻ bảo em: “Cháu cứ cầm về đi, khi nào mẹ về mang tiền đến cho bà cũng được”.
Mặc dù cửa hàng của bà chỉ là một cửa hàng tạp hoá nhỏ nhưng mọi người ở khu khố em đều đến đây mua hàng cho bà. Một phần là để giúp bà, phần vì bà là người nhân hậu một phần là vì mọi người đều cảm thấy rất yên tâm khi mua hàng từ cửa hàng của bà.
Em rất yêu quý và kính trọng bà, em xem bà như bà ngoại của mình. Em mong bà khoẻ và sống thật lâu.
2 bình luận về “Tả bác bán hàng mà em biết”