PHÂN XỬ TÀI TÌNH Xưa, có một vị quan án rất tài. Vụ án nào, ông cũng tìm ra manh mối và phân xử công bằng. Một hôm, có hai ng

PHÂN XỬ TÀI TÌNH
Xưa, có một vị quan án rất tài. Vụ án nào, ông cũng tìm ra manh mối và phân xử công bằng.
Một hôm, có hai người đàn bà đến công đường. Một người mếu máo:
– Bẩm quan, con mang vải đi chợ, bà này hỏi mua, rồi cướp tấm vải, bảo là của mình.
Người kia cũng rưng rưng nước mắt:
– Tấm vải là của con. Bà này lấy trộm.
Đòi người làm chứng nhưng không có, quan cho lính về nhà họ xem. Cả hai đều có khung cửi như nhau, cùng mang vải ra chợ bán hôm ấy. Ngẫm một lát, quan ôn tồn bảo:
– Hai người đều có lí nên ta xử thế này: tấm vải xé đôi, mỗi người một nửa.
Thừa lệnh, lính đo vải xé ngay. Một người đàn bà bật khóc. Lập tức, quan đưa cả tấm vải cho người này rồi thét trói người kia lại. Sau một hồi tra hỏi, kẻ kia phải cúi đầu nhận tội.
thay lời một nhân vật viết lời cảm ơn quan án

2 bình luận về “PHÂN XỬ TÀI TÌNH Xưa, có một vị quan án rất tài. Vụ án nào, ông cũng tìm ra manh mối và phân xử công bằng. Một hôm, có hai ng”

  1. – Thay lời nhân vật người đàn bà là chủ của tấm vải: Con tạ ơn quan! Không có quan, con không biết làm thế nào để lấy lại tấm vải này. Con không có chút gì để đền đáp lại ơn quan, con có tấm vải này mong quan nhận như tấm lòng con ạ

    Trả lời
  2. Sau khi quan đã giúp tôi lấy lại mảnh vải tôi đã cảm ơn vị quan đó: Tôi cảm ơn anh nhờ anh mà tôi đã lấy lại được tấm vải này. Tôi không biết làm sao đếcảm ơn anh. Hay là tôi tặng cho anh ít tiền. Vừa nói xong tôi định lấy tiền ra nhưng quan đã ngăn và bảo tôi ông không cần tiền
    tuanminhdang091012

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới