tả quê hương em vào một buổi trưa hè ko chép mạng nha!
tả quê hương em vào một buổi trưa hè
ko chép mạng nha!
1 bình luận về “tả quê hương em vào một buổi trưa hè ko chép mạng nha!”
Mặt trời đã bắt đầu lên, những tia nắng vàng ươm như vần vũ trên từng hàng cây chen giữa kẽ lá, buổi trưa đã bắt đầu rơi trên những mái nhà, hàng cây của làng quê Việt Nam đơn sơ, bình dị. . Buổi trưa, mặt trời nóng hơn buổi sáng, mặt trời trải dài và để những tia sáng của mình chiếu xuống trái đất. Mây trắng, bồng bềnh như bọt biển mềm. Ngoài đồng, những cây lúa chín vàng, thơm mùi nắng mới lấp lánh, óng ánh dưới cái gay gắt của nắng hè. Những cánh cò trắng bay phấp phới, chạy về cuối chân trời. Cây đa đầu làng vẫn sừng sững hiên ngang, mặc cho cái nắng trưa đỏ gay gắt, vẫn trơ trọi một góc, một mình giữa bầu trời râm mát xoa dịu lòng người. Không gian yên ắng đến lạ, ngoại trừ tiếng ve kêu râm ran.Con đường làng trải đầy lúa, đầy rơm, màu vàng của nắng xen lẫn màu vàng của rơm rạ, màu vàng của con đường đất ngày ngày đưa ta về nhà. Dòng sông quê cứ lững lờ trôi giữa trưa hè oi ả, nắng vàng chảy dài trên mặt nước như một tấm gương khổng lồ soi bóng vạn vật. Em yêu lắm cảnh làng quê em buổi trưa, cảnh vừa đẹp một cách dịu dàng, vừa đẹp một cách thanh bình, giản dị, vẻ đẹp ấy đã in sâu vào lòng em .
Buổi trưa, mặt trời nóng hơn buổi sáng, mặt trời trải dài và để những tia sáng của mình chiếu xuống trái đất. Mây trắng, bồng bềnh như bọt biển mềm. Ngoài đồng, những cây lúa chín vàng, thơm mùi nắng mới lấp lánh, óng ánh dưới cái gay gắt của nắng hè. Những cánh cò trắng bay phấp phới, chạy về cuối chân trời. Cây đa đầu làng vẫn sừng sững hiên ngang, mặc cho cái nắng trưa đỏ gay gắt, vẫn trơ trọi một góc, một mình giữa bầu trời râm mát xoa dịu lòng người. Không gian yên ắng đến lạ, ngoại trừ tiếng ve kêu râm ran.Con đường làng trải đầy lúa, đầy rơm, màu vàng của nắng xen lẫn màu vàng của rơm rạ, màu vàng của con đường đất ngày ngày đưa ta về nhà. Dòng sông quê cứ lững lờ trôi giữa trưa hè oi ả, nắng vàng chảy dài trên mặt nước như một tấm gương khổng lồ soi bóng vạn vật.
Em yêu lắm cảnh làng quê em buổi trưa, cảnh vừa đẹp một cách dịu dàng, vừa đẹp một cách thanh bình, giản dị, vẻ đẹp ấy đã in sâu vào lòng em .