Trong đại dịch covit , đã có biết bao tấm gương ngành y không quản ngại khó khăn , ngày đêm tham gia khám chữa bệnh , tuyên t

Trong đại dịch covit , đã có biết bao tấm gương ngành y không quản ngại khó khăn , ngày đêm tham gia khám chữa bệnh , tuyên truyền , Test sàng lọc , tiêm vắc xin,…. cho mọi người . Em hãy tả lại một bác sĩ ( y tá , điều dưỡng ,…. ) đang tham gia chống dịch
Giúp e với ạ e đang cần gấp

1 bình luận về “Trong đại dịch covit , đã có biết bao tấm gương ngành y không quản ngại khó khăn , ngày đêm tham gia khám chữa bệnh , tuyên t”

  1. Trong khoảng thời gian dịch bệnh đang diễn biến phức tạp này,chúng ta ai nấy đều sợ mắc Covid-Một dịch bệnh đang hoành hành ở rất nhiều quốc gia.Vậy ai là người đã góp phần lớn cho công cuộc  này?Dĩ nhiện là các y bác sĩ thầm lặng,những người anh hùng áo trắng đã bất chấp,hi sinh cả tính mạng của mình để bảo vệ người dân,bảo vệ tính mạng của mọi người.Em rất ấn tượng với cô Lan-một cô y tá xinh đẹp đã giúp mọi người có thêm nghị lực để chống lại dịch bệnh.
    Cô Lan trông mới chừng ngoài hai năm tuổi.Trông cô vừa trẻ,vừa đẹp.Thường ngày ở nhà,cô mặc chiếc áo phông cùng với quần lửng giản dị.Khi đi làm thì cô lại khoác lên mình bộ quần áo màu trắng tinh khôi của những thiên thần áo trắng.Dáng người cô nhỏ nhắn,thon thả.Nước da trắng trẻo,mịn màng.Khuân mặt nhỏ nhắn,xinh xắn.Mái tóc dài thướt tha ,lúc nào cũng óng mượt như tơ.Đôi mắt tròn,sáng long lanh,luôn nhìn bệnh nhân với ánh nhìn trìu mến.Cái mũi cao thanh tú càng làm tôn thêm vẻ đẹp quý phái của cô.Cái miệng xinh xán lúc nào cũng nở nụ cười rất tươi.Hàm răng trắng đều như hạt bắp.Đúng là càng nhìn càng thấy cô đẹp như một cô tiên giáng trần vậy!
    Hằng ngày cô đến bệnh viện từ rất sớm.Đồng nghiệp cùng với bệnh nhân ai ai cũng yêu quý cô vì cái tính tận tình ,chu đáo.Cô làm đến đâu mọi người khen đến đấy.Cô luôn làm hết sức của mình,chỗ nào không biết hay chưa rõ thì cô hỏi mọi người.Dạo gần đây vì Thủ đô của chúng ta đang có rất nhiều ổ dịch nên cô đã tình nguyện lên vùng tâm dịch để bổ sung nhân lực.Nghe mọi người kể ở trên đó nhiều ca nhiễm lắm,cô Lan phải làm suốt ngày,suốt đêm.Đang đêm mọi người thì được ngủ ngon lành nhưng ở chỗ cô thì không như vậy,chỉ cần có thêm ca mắt cái thì giữa đêm cũng phải dậy xem thế nào.Giowf thời tiết cũng đã sang hè nhưng cô vẫn phải mặc chiếc áo bảo hộ kín mít,nống nực.Cô còn không được về quê ăn Tết năm nay nữa.Mọi người trong xóm ai cũng mong ngóng cô về.Nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể nhìn qua điện thoại.Trên trán cô đã lấm tấm những giọt mồ hôi trông cô thương lắm.
    Em rất yêu quý cô.Em mong dịch bệnh sẽ sớm được dập tắt để bình yên được trở về với mọi người,để cô Lan lại về với em.Em thầm ước sau này sẽ trở thành một cô y tá tận tình,chu đáo,được nhiều người yêu quý giống cô vậy,.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới