Trong suốt 5 năm học ở nhà trường tiểu học đã để lại nhiều kỉ niệm sâu sắc về thầy ,cô, bạn bè. Hãy kể lại một kỉ niệm mà em

Trong suốt 5 năm học ở nhà trường tiểu học đã để lại nhiều kỉ niệm sâu sắc về thầy ,cô, bạn bè. Hãy kể lại một kỉ niệm mà em nhớ nhất .
Cíu mình zới , SOS!

2 bình luận về “Trong suốt 5 năm học ở nhà trường tiểu học đã để lại nhiều kỉ niệm sâu sắc về thầy ,cô, bạn bè. Hãy kể lại một kỉ niệm mà em”

  1. Em là một học sinh lớp 5 – nghĩa là chỉ vài tháng nữa thôi, em sẽ phải rời xa ngôi trường mà mình đã gắn bó suốt năm năm trời. Những cảm xúc bâng khuâng, những kỉ niệm tươi đẹp cùng ngôi trường chen nhau ùa về trong tâm trí em.
    Còn nhớ, mới hôm nào em còn là một cậu bé nhỏ xíu, chập chững theo mẹ đến trường, tham dự lễ khai giảng. Lúc ấy, trường thật là lạ lẫm và to lớn quá. Đến mức em cứ nép mãi sau lưng mẹ chẳng dám nhìn ai. Nhưng rồi, chẳng mấy chốc, em nhanh chóng trở nên thân thuộc với ngôi nhà thứ hai của mình. Từ sân cỏ để đá bóng phía sau phòng học, đến vườn cây ăn quả, sân trường rộng rãi. Và còn cả phòng thư viện với vô vàn những câu chuyện hay, khu căng tin với đủ các món ăn vặt hấp dẫn. Tất cả dần dần trở nên quen thuộc với em đến mức có nhắm mắt vẫn đi đến được.
    Nhưng đáng nhớ nhất, vẫn là những kỉ niệm cùng thầy cô và bè bạn. Đó là những buổi tập luyện văn nghệ muộn buổi tối cùng các bạn và cô giáo chủ nhiệm. Là những buổi thi đấu thể thao hết mình. Là những giờ ra chơi đá bóng hăng say cùng các bạn. Tất nhiên, là cả những giờ học tập miệt mài và hăng say nữa. Làm sao em có thể quên được những hôm nán lại để giải nốt bài toán khó với các bạn. Những buổi ôn luyện cuối kì căng thẳng đến quên cả uống nước. Những hôm chờ điểm thi hồi hộp vô cùng.
    Những kỉ niệm và cảm xúc tuyệt vời ấy đều là ngôi trường thân yêu mang lại cho em. Mai sau, dù đi đến nơi đâu, em vẫn sẽ mãi nhớ về ngôi trường này, với những gì trân trọng nhất.

    Trả lời
  2. Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.
    Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng cho từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những mẩu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng em. Bạn nào có lỗi cô chỉ khuyên răn chứ không hề la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn quan tâm đặc biệt để bạn ấy tiến bộ hơn. Vì thế chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.
    Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Sau đó em nghỉ học mấy ngày để bình phục do bị sốt siêu vi. Dù không đi học những bữa nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Bạn nào có hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng giúp đỡ, có khi còn đóng tiền học phí dùm cho một bạn trong lớp có hoàn cảnh mồ côi ba mẹ ở với bà ngoại. Trong lớp ai cũng quý mến cô, ngày Nhà giáo Việt Nam chúng em tặng quà cho cô cô chỉ cười bảo: “Món quà quý nhất với cô đó là kết quả học tập thật giỏi của các em đó!” Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy cho chúng em kĩ năng múa hát.
    Giờ đây, tuy đã xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho em một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin yêu cuộc đời. Em tự hứa với lòng sẽ học thật giỏi để cho cô vui lòng, trở thành con ngoan, trò giỏi và một người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới