Viết bài văn tả mẹ(dài+chi tiết+ko spam hoặc coppy từ các tài khoản khác)
Viết bài văn tả mẹ(dài+chi tiết+ko spam hoặc coppy từ các tài khoản khác)
2 bình luận về “Viết bài văn tả mẹ(dài+chi tiết+ko spam hoặc coppy từ các tài khoản khác)”
Nói đến 1 trog những ng phụ nữ e yêu nhất, k thể k tả đến mẹ e.Hôm nay, e sẽ tả mẹ e
Mẹ có thân hình cao cao, mái tóc đen óng ả, nước da đen sì, khuôn mặt bầu bĩnh của mẹ e là lm e nhớ những ngày e và mẹ ở cạnh nhau. Đôi mắt đen láy của mẹ rất là đẹp, ở trên đôi mắt là cặp lông mày lá liễu tự nhiên.
Mỗi khi có điều gì vui là mẹ hé nụ cười tươi cho thấy hàm răng vàng khè đều đặn sau đôi môi đỏ thắm. Nụ cười tươi tắn đó càng làm cho khuôn mặt của mẹ thêm trẻ trung hơn”.
Hằng ngày đưa e đến trường, mẹ chỉ mặc áo dài và trắng. Nhìn mẹ trẻ như mẹ còn mới ra trường vậy. Tất cả những nét đẹp ở mẹ đã in sâu vào đôi mắt ngây thơ và sự tinh nghịch của e.
E yêu mẹ rất nhiều vì mẹ đã lo lắng cho e từ nhỏ đến bây giờ. Lúc nào e sốt thì mẹ cx thức để chăm sóc cho e, e xin hứa sẽ cố gắng hc tập tốt để không phụ lòng mej đã chăm sóc cho e.
Bài làm“Con dù lớn vẫn là con của mẹĐi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”Hai câu thơ trên của nhà thơ Chế Lan Viên đã nói lên quy luật vĩnh hằng của tình mẹ. Tác giả đã khẳng định tình yêu thương to lớn, vô tận của mẹ dành cho con. Tôi cũng đã được lớn lên trong tình yêu thương ấy. Đối với tôi, mẹ là người quan trọng nhất.
Trong gia đình, mẹ là người gần gũi và thân thiết với tôi nhất. Năm nay mẹ tôi ba mươi lăm tuổi. Tuy vậy, mẹ vẫn trẻ đẹp như ngày nào. Mẹ em là một người nội trợ khéo léo và tỉ mỉ. Căn nhà dưới bàn tay chăm sóc của mẹ luôn gọn gàng, sạch sẽ. Vóc dáng của mẹ nhỏ nhắn, làm việc gì cũng nhanh nhẹn. Với tôi, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng nhất.Tôi thích nhất là đôi mắt và nụ cười của mẹ. Đó là đôi mắt to, đen và sâu thẳm. Nhìn vào đó, em thấy cả bầu trời sao và đong đầy tình yêu thương. Còn nụ cười của mẹ, với tôi chính là nắng ấm sau những ngày mưa dầm, là gió mát trong ngày hè oi ả, là tất cả điều quý giá không gì sánh bằng. Chỉ cần mẹ cười tôi cảm thấy mình cũng vui lây. Có lẽ đó là sự gắn kết của tình yêu, của máu mủ ruột rà.
Và khi tôi nghĩ về mẹ là nghĩ về tình yêu thương bao la, vô bờ bến. Mẹ là người đã sinh thành và dưỡng dục tôi cho đến ngày hôm nay. Tôi từng nghe mẹ kể chuyện lúc mẹ mang thai tôi, chăm sóc tôi lúc mới sinh. Từ đó tôi mới cảm nhận sâu sắc những vất vả, cực nhọc để nuôi lớn tôi. Làm sao đếm được bao nhiêu đêm mẹ thao thức không yên giấc vì tôi quấy khóc, nóng sốt?Làm sao hiểu hết được niềm vui sướng của mẹ khi tôi mọc chiếc răng đầu tiên, bước đi được bước đầu tiên, khi tôi cất tiếng gọi “mẹ”? Rồi làm sao thấu hiểu được bao lo lắng bồn chồn của mẹ lúc tôi đi mẫu giáo, vào lớp một thậm chí mỗi khi tôi thi cử hay tiếp xúc với một hoàn cảnh mới? Lúc nào cũng vậy, mẹ luôn ở ngay bên cạnh, dõi theo tôi. Khi tôi gặp khó khăn mẹ là người hướng dẫn, giúp đỡ; khi tôi buồn mẹ là người động viên, khuyến khích; khi tôi vui sướng thì mẹ lại vui gấp trăm lần. Có thể nói, tất cả buồn vui, đau đớn, khó khăn của mẹ đều gắn liền với các con. Tình yêu, sự quan tâm ấy làm sao đong đếm hết được, làm sao kể ra hết được bằng lời? Bởi thế mà từ xưa đã có lời ca dao: “Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông”, “Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang”, hay như lời hát “Lòng mẹ bao la như biển thái bình…”.
Mẹ là bóng mát tâm hồn, là bến bờ hạnh phúc của tôi. Theo từng ngày, tôi dần lớn khôn và mẹ cũng phải lo lắng, bận tâm nhiều hơn. Như chuyện tôi học hành, kết bạn, tiếp xúc với mạng xã hội,… thì mẹ đều phải dõi theo, hướng dẫn. Nhưng bản thân tôi nhiều lúc lại trách mẹ là quản lí con quá chặt, là không cho con sự tự do, rồi giận dỗi với mẹ. Nghĩ lại thì những suy nghĩ ấy của tôi thật nông cạn, thật ích kỷ. Bởi lẽ, tất cả những gì mẹ làm đều vì tôi, muốn tôi được tốt hơn, được an toàn. Những tâm tư, nỗi lòng ấy mẹ lại hiếm khi nói thành lời mà bằng những hành động thiết thực. Nhất là khi tôi ốm sốt, đôi mắt mẹ đầy sự lo âu, cứ chốc chốc mẹ lại áp bàn tay lên trán tôi rồi dỗ dành tôi ăn từng muỗng cháo, uống từng viên thuốc. Hay khi tôi học thi, mẹ lại cùng thức khuya dậy sớm với tôi. Có đêm nào tôi chưa ngủ mà mẹ đã ngủ đâu? Dường như tất cả lòng kiên nhẫn và bao dung mẹ đều dành cho con. Trong vòng tay yêu thương, che chở ấy tôi sẽ trưởng thành và bước vào đời thật vững vàng.
Từ nhỏ đến giờ, tôi luôn được mẹ quan tâm, chăm sóc, yêu thương hết mực. Tôi và mẹ có nhiều kỉ niệm đẹp nhưng em nhớ nhất là … Lần tôi bị bệnh nặng…..
Mẹ tôi là người phụ nữ tuyệt vời, người mang đến nguồn sống dạt dào trong gia đình tôi. Tình yêu thương mẹ dành cho tôi là tình cảm thiêng liêng và cao quý vô cùng. Tôi mong sao mẹ luôn khỏe mạnh và mãi cười hạnh phúc như bây giờ. Tôi tự hứa sẽ học hành chăm chỉ và ngoan ngoãn vâng lời để làm mẹ vui.
Bài làm“Con dù lớn vẫn là con của mẹĐi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”Hai câu thơ trên của nhà thơ Chế Lan Viên đã nói lên quy luật vĩnh hằng của tình mẹ. Tác giả đã khẳng định tình yêu thương to lớn, vô tận của mẹ dành cho con. Tôi cũng đã được lớn lên trong tình yêu thương ấy. Đối với tôi, mẹ là người quan trọng nhất.