Viết cảm thụ về đoạn thơ sau : Nòi tre đâu chịu mọc cong Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường

Viết cảm thụ về đoạn thơ sau :
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con.

2 bình luận về “Viết cảm thụ về đoạn thơ sau : Nòi tre đâu chịu mọc cong Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường”

  1. đoạn thơ trên được trích trong bài “Tre Việt Nam ” của nhà thơ Nguyễn Duy . qua đoạn thơ chúng ta có thể thấy được những phẩm chất quý giá của dân tộc , con người Việt Nam.hình ảnh (măng tre ) nhọn như chông gợi cho ta thấy đc sự hiên ngang ,bất khuất ,kiên cường của loài tre nói chung và dân tộc Việt Nam nói riêng .hình ảnh “lưng trần phơi nắng phơi sương / có manh áo cộc tre nhường cho con ” nhà thơ đã ví cây tre như một người mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả để che trở , bảo vệ cho con cái . đoạn thơ thể hiện lòng nhân ái của tác giả đối với người dân Việt Nam và tình cảm mẫu tử đối với người mẹ.
    gửi tus ạ ,nếu ko hay thí nói cho chị để chj sửa nha >.<
    chúc e học tốt
    #deliee

    Trả lời
  2.     Đoạn thơ nói lên phẩm chất quý giá, yêu gia đình của dân tôc. 
      Em nghĩ đoạn thơ này còn nói lên tình mẩu tử của một người mẹ đối với con. Câu thơ:
    – Lưng trần phơi nắng phơi sương
      Tượng trưng cho một người mẹ yêu con, che chở con. Đã chịu nắng, chịu sương, chịu mưa chịu gió. Chỉ để con an lành.
       Bốn câu thơ này đẹp tựa như trời sao, vì nó chỉ lấp lánh trong đêm tối cũng như hi vọng nhỏ của người mẹ, ngôi sao sáng là đứa con. Để người mẹ bao bộc, yêu thương.
        Còn nói lên sự gắn kết của cây tre nó như người mẹ được thể trong câu:
    – Có manh áo cộc tre nhường cho con
        Nó thể hiện sự chăm sóc, yêu thương là vô bờ. Sao hết được ! Đó chính là một tình cảm thiêng liêng, tươi đẹp mà cũng đông đầy tình cảm không ngờ.
       $#lethuannhat$

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới