viết đoạn văn kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ về chuyến đi của bản thân (tầm 300-350 từ hui)

viết đoạn văn kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ về chuyến đi của bản thân (tầm 300-350 từ hui)

2 bình luận về “viết đoạn văn kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ về chuyến đi của bản thân (tầm 300-350 từ hui)”

  1. Cuối tuần vừa rồi, em đã được cùng anh và dì lên núi hái nấm. Đó thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời mà em không bao giờ quên được.
    Trước khi đi, em được trang bị một bộ áo quần dài tay, đeo một đôi ủng, một đôi găng tay, mang một cái sọt tre ở trên lưng và một cây gậy dài. Tất cả giúp bảo vê em khỏi các loài sâu bọ có trong cỏ. Nơi hái nấm là 1ngọn đồi nhỏ. Em đi cùng anh trai, còn dì thì đi hướng khác. Vừa đi, em vừa bắt chước anh, dùng gật gạt nhẹ lá khô ra để tìm nấm. Đến nơi, em nhanh chóng tìm được một gia đình nấm lớn. Em liền nhanh chóng ngồi xuống, hái nấm lên rồi cho vào giỏ. Sau đó, em và anh trai tìm được rất nhiều nấm. Đặc biệt có cái còn to như bàn tay của anh khi xòe ra cơ. Hết một buổi hái nấm, em đã thấm mệt và ra khá nhiều mồ hôi. Nhưng nhìn giỏ nấm đầy ụ của mình, em lại quên hết mệt nhọc và cảm thấy phấn khởi vô cùng.

    Trả lời
  2. Nghe thấy người khác kể về chuyến đi du lịch hoặc đi chơi của họ thì tôi lại nhớ đến một cuộc hành trình thật khó quên vào mấy năm trước.Năm đó, tôi mới khoảng chừng 8 hoặc 9 tuổi.Lúc đó, nhân dịp cô chú ra chơi thế là tôi được gia đình cho đi Sapa chơi. Nghe nói Sapa rất lạnh,còn có cả tuyết rơi bao phủ một mảnh đất nhỏ.Tôi vẫn nhớ,ngày đó chỉ vì tìm nhà nghỉ Quốc Thái mà phải tìm đến tận 12 giờ đêm,khi đó mắt tôi đã díu lại rồi.Đường phố đèn vẫn rực sáng,mang một âm thanh lạ lùng,khó mà diễn tả nổi.Sau khi đặt phòng,tôi đi thang máy lên tầng ba và thiếp đi cho tới sáng.Được một lúc thì trời lại sáng.Tôi liền đi xuống đánh răng rửa mặt và tạm biệt nhà nghỉ này.Tiếp theo,do là thường xuyên bị say xe cho nên là tôi đã nôn 11 lần trên cuộc hành trình ấy.Sau khi ăn sáng xong,tôi được đi đến một nơi rất lạnh cho nên phải mặc thêm áo khoác mặc dù đó là mùa hè nóng nực.Rồi đi lên một đoạn đường dài gồm có bậc thang,dốc và còn gặp những em bé dân tộc đi bán vòng, hoa tai để kiếm tiền,thậm trí mấy em còn phải chui rúc nhau trong một căn nhà rơm nhỏ bé và chật hẹp.Đoạn đường này rất dài,còn nhìn thấy đồi núi và cả người nước ngoài nữa.Cho đến khi hết chặng đường thì thấy một cái tháp có tên là tháp tình yêu.Không phải tình yêu nam nữ mà là tình yêu gia đình,một trái tim bao gọn ông bà,cha mẹ và anh chị em.Cuộc sống bắt đầu lặp đi lặp lại và tôi lại được đi đến những nơi có cảnh đẹp không lường trước được.Dù đã trôi qua lâu nhưng trong tâm trí tôi lại rất thích thú về cuộc phiêu lưu này.Tôi thật sự rất muốn tham quan cảnh đẹp nơi đây thêm lần nữa.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới