Đọc câu chuyện ”Thánh Gióng”. Kể ngắn ngọn vào vở.
Đọc câu chuyện ”Thánh Gióng”. Kể ngắn ngọn vào vở.
2 bình luận về “Đọc câu chuyện ”Thánh Gióng”. Kể ngắn ngọn vào vở.”
Ngày xửa ngày xưa có 2 vợ chồng đã già nhưng vẫn chứa có con . một hôm nọ người vợ ra đồng thì thấy một vết chân to kì lạ nên liền tò mò ướm chân mừng vào thử . Kì lạ thay , khi về nhà bà liền mang thai 12 tháng sau liền hạ sinh một bé trai kháu khỉnh đặt tên là Gióng . Đến 3 tuổi Gióng vẫn chưa biết đi cũng chẳng biết nói , cười đặt đâu thì cậu nằm đấy . Lúc bấy giờ , giặc Ân đem quân xâm chiếm bờ cõi nước ta khiến dân chúng rơi vào cảnh khổ sở đi đến đâu cũng nghe tiếng oán thang của dân chúng . Thấy tình hình nguy cấp nhà vua liền sai sứ giả đi tiềm người tài cứu nước . Một hôm nọ sứ giả đi đến làng của Gióng , Gióng vừa ghe tiếng sứ giả liền nói với người : Mẹ mời sứ giả vào đây cho con . Lúc này ngươi mẹ vô cùng vui mừng liền mời sứ giả vào trong . Cậu yêu cầu nhà vua ban cho mình ngựa sắt , roi sắt , áo giáp sắt để đi đánh giặc . Từ lúc đó , cậu lớn nhanh như thổi , ăn bao nhiêu cũng không đủ , áo vừa mặt đã đứt chỉ , khiến bà con trong làng phải góp gạo nuôi Gióng . Khi giặc Ân vừa đến núi Trâu thì sứ giả cũng vừa kịp đem những thứ cậu yêu cầu tới . Sau khi đã trang bị đầy đủ Gióng từ biệt dân làng và cha mẹ rồi ngươi và ngựa cùng vun vút ra trận . Giặc chết dưới tay Gióng như rạ . Khi roi sắt gãy cậu bẻ tre bên đường để đánh giặc .
Sau này người ta lập đền thờ Thánh Gióng tại làng phù Đổng . Người đời biết đến Gióng là vị anh hùng giải cứu dân tộc và có nững chiến tích oanh liệt .
Ngày xưa, có một cặp vợ chồng già đã sống cùng nhau nhiều năm nhưng vẫn chưa có con.Một hôm, bà lão ra đồng làm việc thì thấy một vết chân to.Bà ra ướm thử, sau đó về nhà liền có thai.Phải tới tận mười hai tháng sau, bà mới sinh ra một đứa bé mặt mũi sáng sủa và đặt tên là Gióng.Kì lạ thay, Gióng khi lên ba tuổi nhưng vẫn chưa biết đi, biết nói, biết cười, đặt đâu nằm đấy.
Thế rồi một ngày nọ, giặc Ân đến xâm phạm bờ cõi nước ta.Thế giặc rất mạnh, quân ta không đủ sức chống lại nên nhà vua nhờ sứ giả đi khắp nơi để tiếp người tài cứu nước.Khi sứ giả đến nhà Gióng, cậu bé bỗng vùng dậy và cất tiếng nói đầu tiên với mẹ là mình muốn đi đánh giặc.Gióng còn nhờ sứ giả chuyển lời tới nhà vua rằng hãy chuẩn bị cho cậu một con ngựa sắt, một áo giáp sắt và một cái roi sắt.Nhà xua liền gấp rút sai người làm những thứ đồ mà Gióng yêu cầu.Từ ngay sau khi gặp sứ giả, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa đóng xong cúc đã căng đứt chỉ.Bố mẹ Gióng phải nhờ bà con, làng xóm góp gạo để nuôi cậu bé mau lớn để mong cậu giết giặc cứu nước.Vậy nên ai cũng vui vẻ, một lòng giúp đỡ.Đến khi giặc đã đến chân núi Trâu, sứ giả cũng đã mang những thứ Gióng yêu cầu đến, cậu mặc áo giáp sắt và nhảy phốc lên ngựa.Gióng vươn vai một cái bỗng biến thành tráng sĩ cao to hơn trượng.Cậu cùng con ngựa sắt và cây roi sắt của mình đi đến đâu, giặc chết như ngả rạ đến đó.Bỗng roi sắt bị gãy, cậu liền nhổ mấy cộc tre bên đường để tiếp tục trận chiến, đuổi bọn giặc đến tận chân núi Sóc Sơn.
Khi đuổi đến đó, Gióng đã cởi áo giáp sắt rồi cùng ngựa sắt bay thẳng về trời.Để tưởng nhớ công lao đánh đuổi giặc của Gióng, nhà vua phong cho cậu là “Phù Đổng Thiên Vương” và lập đền thờ ngay tại quê nhà của cậu.
2 bình luận về “Đọc câu chuyện ”Thánh Gióng”. Kể ngắn ngọn vào vở.”