Đọc văn bản sau và viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật “ông về hưu” :
ÔNG GIÀ VÀ NỤ HOA
Ở một tập thể kia, tại dãy nhà B, tầng một, có một ông già đến ở cùng con gái là cô Hòa thợ dệt. Tên ông là gì, bọn trẻ con ở khu nhà này chưa biết và và các cô các cậu ấy cũng chẳng cần hỏi. Đã có chú bé láu lỉnh tên Đào đặt ngay tên cho ông già là: Ông về hưu. Mà đúng ông cụ vừa về hưu thật.
Ông về hưu gieo những hạt gì không biết, lúc mọc lên nom cây nào cũng như cây nào. Bọn khỉ đoán không ra. Có đứa rình lúc ông già vắng mặt, bứt cái lá đưa lên mũi ngửi, cũng chịu. Song, đặc biệt có cây hoa hồng bạch, ra hoa trắng thì đứa nào cũng biết. Chẳng là hôm ông cụ đem về trồng, đã có sẵn một bông hoa to bằng cái chén uống nước.
Dễ đến hơn tháng sau thì cây hoa đơm nụ, đếm được sáu bảy cái. Ông già chiều nào, sớm nào cũng tưới cho cây hoa. Thế rồi, một buổi chiều ra tưới cây, ông già thấy thiếu ngay hai nụ hoa to sắp nở. Đứa nào đã bẻ ngoéo. Mà bẻ ác chứ, gãy cả cái cành đó. Ông về hưu lắc cái đầu, vuốt lại cái cành cây mảnh mai.
Mấy bữa sau, ông già vừa dắt xe, mở cổng vườn đi được độ năm phút, thì hai cô cậu một trai một gái choai choai lên bảy, lên tám, vạch rào chui vào. Cậu bé đưa tay vặt cái nụ hoa to nhất cho cô bé thì ông già trở về. Cả hai đứng sững tại chỗ. Ông già vui vẻ: – Chào hai cháu!
Hai cô cậu trợn tròn mắt. Ông già cười, vừa dựa vào xe hỏi:- Các cháu vào hái nụ hoa à?
Cô bé thật thà: – Vâng ạ!
Ông già gật đầu bảo cả hai đứa:
– Các cháu nhổ cả cây rồi đem về nhà đi, khỏi phải trèo rào đến đây hái trộm.
Cô bé sợ hãi còn cậu con trai thì ớ ra, ngạc nhiên hỏi: – Sao thế ạ?
Ông già về hưu tủm tỉm cười:
– Vì rằng, ông chăm chút cho cái cây này mãi mới được mấy nụ hoa thì lại bị các cháu đến bẻ mất, lại bẻ hỏng cả cành. Nếu thích, các cháu nhổ cả cây đem về trồng lấy, khỏi phải đi hái trộm.
Chú bé lắc đầu:- Nhưng mà nhà cháu ở tầng ba cơ!
Ông già bật cười ha hả: – Thế thì sao bây giờ?
Hai cô cậu nhìn nhau, cô bé như muốn khóc. Ông về hưu gật đầu, bảo:
– Thế này nhé! Mấy ông cháu mình cùng trồng chung vậy. Chiều chiều các cháu đến đây tưới cây với ông. Lúc nào nụ hoa nở, ông cho mỗi cháu một bông. Được không?
Chú bé nhoẻn cười có vẻ khoái, còn cô bé thì rụt rè: – Vâng ạ!
Từ hôm ấy cây hoa hồng bạch của ông về hưu không bị bẻ nụ hoa nào nữa. Và, chú bé kia lại là đứa chăm đến tưới cây với ông già nhất .
(Theo Phong Thu)
1 bình luận về “Đọc văn bản sau và viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật “ông về hưu” : ÔNG GIÀ VÀ NỤ HOA Ở một tập thể kia, tại dãy nhà B, tầ”