kể lại 1 trải nghiệm của bản thân em trong về 1 chuyến đi đáng nhớ ( dài và ko chép mạng ạ)

kể lại 1 trải nghiệm của bản thân em trong về 1 chuyến đi đáng nhớ ( dài và ko chép mạng ạ)

2 bình luận về “kể lại 1 trải nghiệm của bản thân em trong về 1 chuyến đi đáng nhớ ( dài và ko chép mạng ạ)”

  1. Kì nghỉ hè năm nay, em được bố mẹ thưởng cho một chuyến du lịch. Đây là lần đầu tiên em được đi đến biển chơi, nên em cảm thấy vô cùng háo hức và mong chờ. Em hy vọng sẽ có nhiều kỉ niệm đẹp cùng với bố mẹ.
    Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cùng các bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Sau khi đến khách sạn nhận phòng và cất đồ đạc. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi nghỉ ngơi.
    Buổi chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong. Đứng gần biển em có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai.
    Bờ biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.
    Thời gian trôi qua thật nhanh. Chuyến du lịch ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như vậy cùng với gia đình của mình.

    Trả lời
  2. $\text{Một trải nghiệm của bản thân em trong một chuyến đi đáng nhớ.}$
                                                                 BÀI LÀM:
            Trong cuộc sống của mỗi con người, việc trải nghiệm để thành công là điều tất yếu. Hoa hậu Thùy Tiên đã từng nói: ” Thất bại một lần không phải là bạn thất bại tất cả.” Và em tin điều đó là đúng. Trong bước ngoặt lớn nhất của em đó là trải nghiệm một chuyến đi cắm trại của các bạn trong trường nhân dịp kỉ niệm 20 năm ngày thành lập trường. Chúng em đều được tự lo mọi thứ mà không cần đến sự kiểm soát hay nhắc nhở của các thầy cô khác. Điều đó nghe có vẻ thú vị và ý nghĩa ra sao!
            Hôm đó là một ngày đẹp trời, em đã dậy từ rất sớm để tự bản thân chuẩn bị mọi thứ. Khi mẹ em nói: ” Con có cần mẹ giúp gì không?” Thì em đã một mực khẳng định: ” Con lớn rồi mẹ à, con tự làm được.” Lúc đấy, em đã nói mà không hề suy nghĩ gì cả, vì em cho rằng em có thể chứ!
           Đúng bảy giờ sáng, xe buýt mang biển số A927 của trường em xuất phát từ (em điền nơi ở của em vào nhé) tới khu cắm trại. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cùng các bạn cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến khu cắm trại ấy. Nhận chỗ cắm trại và dựng lều xong, em cùng các thầy cô khác đi bắt cá và tìm những cành củi khô để chuẩn bị cho buổi tối ngày hôm đó. May sao buổi đánh bắt khá thuận lợi nên thầy cô cũng không mất nhiều thời gian để ở lại cái hồ đấy. Lúc trở về, các bạn cùng lớp của em đã quét xong đống lá từ các cây cao rũ xuống và dồn lại một góc. Có bạn còn dùng những chiếc lá ấy để đan thành cái lót đệm, trông mới kì công làm sao! 
              Buổi chiều hôm ấy, em cùng các bạn chơi trò chơi “Mèo đuổi chuột”. Chúng em nắm tay nhau xếp thành một vòng tròn theo luật chơi và chọn ra hai bạn. Một bạn vai mèo và một bạn vai chuột. Bạn đóng vai mèo sẽ phải bắt bạn đóng vai chuột nhưng không được ra khỏi vòng tròn. Trò chơi dân gian này đã giúp chúng em giải tỏa được phần nào căng thẳng sau những ngày học mệt mỏi. Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn. Tầm 4h hơn, chúng em được các thầy cô dẫn đi dạo quanh khu rừng ấy. Nào chim, nào én, nào những con côn trùng cánh đỏ trông thật lạ mắt. Khung cảnh như được mẹ thiên nhiên tạo ra một cách huyền diệu hơn bao giờ hết.
             Đến tối, chúng em cùng nhau nhóm lửa. Những tia lửa phảng phất và bay lượn trên không trung mới đẹp làm sao! Chúng như những con đom đóm vậy, cứ sáng rồi lại bật tăm mất hút. Chúng em quây quần bên bếp lửa, cùng nhau hát bài Lớp chúng ta đoàn kết. Không gian như được phủ bởi tiếng hát của chúng em, thu hút những du khách khác cùng lại gần để lắng nghe.
            Chuyến đi của em chỉ kéo dài 2 ngày 1 đêm, dù thời gian ít nhưng vẫn mang cho em thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Lúc 8 giờ sáng, lại cái xe buýt thân thuộc mang biển số A927 quay trở lại, đón chúng em về lại tổ ấm của mình. Trên đường đi, em và các thầy cô chơi trò chơi Đố vui có thưởng để giảm bớt sự im ắng khi đi đường. Rất may mắn rằng em đã trả lời được 3 câu và được cô thưởng cho một cây bút bi. Cô nói: ” Cây bút này không đơn giản là một phần thưởng cho sự tích cực của em mà còn là người bạn sẽ đồng hành cùng em trong năm học mới đấy.” Em đưa hai tay, lễ phép nói cảm ơn cô. Thật vậy! Thầy cô luôn là những người đưa đò nồng nhiệt và nhiều tình cảm nhất!
            Rất nhanh em đã phải chào tạm biệt các bạn và thầy cô. Nhưng em vẫn cảm thấy thật háo hức. Em mong rằng sẽ có thêm nhiều chuyến đi cùng với nhà trường và các bạn hơn nữa.
     
    CHÚC EM HỌC TỐT!
    $\textit{#Linda_Nguyen}$

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới