Kể lại 1câu chuyện cổ tích bằng 1lời nhân vật

Kể lại 1câu chuyện cổ tích bằng 1lời nhân vật

2 bình luận về “Kể lại 1câu chuyện cổ tích bằng 1lời nhân vật”

  1. Tôi là bà lão nghèo khó trong câu chuyện Nàng tiên ốc một câu chuyện hay trong kho tàng truyện cổ tích nước ta . Tôi xin kể câu chuyện ấy cho các bạn nghe. 
      Gia cảnh nhà tôi nghèo khó , tôi không lấy chồng lên không có con. Tôi sống nhờ nghề mò cua , bắt ốc . Một hôm , tôi bắt được một con ốc to và đẹp , có một người hỏi mua nhưng tôi không bán . Tôi đem nó về nuôi thả nó vào một cái chum đựng đầy nước . Từ ngày có con ốc tôi thấy lạ vô cùng : Mỗi khi đi cgowj về nhà cửa sạch sẽ , vườn rau được nhổ hết cỏ , cơm canh đã được chuẩn bị sẵn . Tôi bèn rình xem ai đã quan tâm đến mình. Hôm sau , tôi  đi chợ như mọi ngày , đi được nửa đường tôi quay lại thì bỗng từ trong chum nước bước ra một Nàng tiên mặt tròn như trăng rằm tháng tám . Đôi bàn tay múp măng của cô cầm chổi quét nhà , nhổ cỏ và nấu cơm . Nàng tiên nghe thấy tiếng động liền quay lại thì thấy tôi cô định chui vào vỏ ốc nhưng đã muộn vì vỏ ốc đã bị tôi đập vỡ và tôi liền ngay lập tức bảo Nàng tiên là : ” Con hãy ở lại đây cho vui cửa vui nhà ! ”  . Nàng tiên liên đáp : ” Vâng ạ ! Con là con của mẹ đây ” . Từ đó tôi và con của tôi sống với nhau hạnh phúc đến bây giờ .
       Nghe xong câu chuyện này tôi mong các bạn sẽ mở lòng từ bi nhân hậu. Dúc đỡ người nghèo để cho họ đỡ vất vả hơn một chút nào .

    Trả lời
  2. Gia đình tôi có hai anh em trai, tôi là út. Bố mẹ tôi đã theo về với tổ tiên hơn mười năm nay. Tôi ở với anh được một thời gian thì anh tôi lấy vợ. Không muốn cho tôi ở chung, họ bèn chia gia tài. Lợi dụng quyền thế của mình, hai vợ chồng chiếm hết tài sản quý giá, chỉ đế lại cho tôi một mảnh nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Là phận em, tôi không đòi hỏi gì cả, và cũng chẳng phàn nàn, chỉ lo làm thuê cuốc mướn kiếm sông qua ngày.
    Đến mùa khế ra qua, bỗng nhiên có một con chim lạ đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi xót ruột lắm bèn than thở cùng chim:
    – Chim ơi! Cơ nghiệp nhà tôi chỉ có mỗi cây khế, chim ăn hết, tôi biết trông cậy vào đâu!
    Chim lạ liền nói:
    – Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
    Thế rồi hôm sau chim lạ đưa tôi đi ra một hòn đảo ở tít ngoài khơi đầy vàng châu báu. Y theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi chim trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá, giàu có.
    Biết chuyện, vợ chồng anh tôi ngày nào cũng sang nhà tôi năn nỉ xin đổi bộ gia tài để lấy cây khế. Thương anh, tôi đồng ý đổi. Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ chực ở gốc cây chờ chim lạ đến. Rồi chim lạ cũng đến ăn. Sự việc giống như trước đây chim lạ đã nói với tôi. Chim lạ đi rồi, hai vợ chồng anh tôi hí hửng về nhà may một cái túi nhưng không phải ba gang như chim lạ bảo mà rộng đến mười hai gang.
    Sáng hôm sau chim lạ đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu ngọc ngà vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, đều nhét vào rồi ì ạch lôi cái túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Nặng quá, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên được. Lúc bay qua biển, gặp một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh hất anh tôi cùng vàng rơi xuống biển sâu.
    Tôi rất buồn vì cái chết của anh tôi nhưng nghĩ cho cùng đó cũng chính là học cho những kẻ tham lam, ích kỉ như lời ông cha đã dạy “tham thì thâm”.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới