kể lại một trải nghiệm của bản thân

kể lại một trải nghiệm của bản thân

2 bình luận về “kể lại một trải nghiệm của bản thân”

  1. Tuổi thơ của chúng ta có lẽ ai cũng đều gắn liền với những con vật như : chó , mèo , chim,… Cúng là những người bạn thật đáng quý và trung thành. Đối với tôi , tuổi thơ của tôi gắn với Mun , mọt chú chó ngoan hiền và dũng cảm.
    Mun là một chú chó nhỏ mà bố đã tặng tôi nhân ngày sinh nhật . Chú có dáng người nhỏ nhắn và thon thả. Bộ lông của chú vàng mượt và lúc nào cũng thơm tho sạch sẽ. Bốn chiếc chân nhỏ nhắn xinh xinh rất linh hoạt . Đôi tai nhỏ lúc nào cũng dỏng lên nghe ngóng. Khi mới về nhà , ,Mun khá nhút nhát và lúc nào cũng nép mình vào góc tường. Nhưng bây giờ thì khác. Mun như một chú lính nhỏ, rất ngoan ngoãn và dũng cảm. Vây nên , vào mỗi tối , gia đình tôi rất yên tâm khi để chú canh nhà.
    Rồi một ngày xui xẻo đã ập đến với Mun. Hôm đó , trời cũng đã khuya , tầm 9, 10 giờ đêm rồi. Tôi và cả nhà đang say giấc, còn Mun nằm canh nhà, làm nhiệm vụ thường ngày của chú. Tôi vẫn còn chìm trong những giấc mơ ngọt ngào thì nghe tiếng rên rỉ của một chú chó. Lúc đó, tôi vẫn còn khá mơ màng nên chỉ nghĩ rằng đó là tiếng của chó nhà hàng xóm nên không bận tâm gì nhiều mà ngủ tiếp.  Tiếng rên càng nhỏ dần , nhỏ dần , và sau đó đến khi tôi bị đánh thức bởi tiếng xích chó bị dứt và tiếng khóa cổng nhà bị cạy một cách rõ ràng. Tôi nghi ngờ nên đã vội vàng gọi bố mẹ dậy chạy ra ngoài sân. Khi ra ngoài thì đã muộn , không thấy Mun đâu nữa. Gọi mấy lần cũng không nghe chú trả lời. Tôi và bố bèn chia ra tìm Mun nhưng không thấy . Bố hỏi mấy cô hàng xóm thì mấy cô cũng trả lời là không biết. Bố hỏi đến 1 bà già thì bà nói: ” Cũng không chắc có đúng không nữa? Gìa rồi , mắt kém , trời tối nên không chắc. Lúc nãy bà thấy lơ mơ có vài đứa thanh niên luẩn quẩn quanh nhà cháu, tụi nó có vác bao bố to lắm đó. Chắc là chó bị trộm bắt rồi…”. Nghe xong , bố bảo tôi :” Thoi con đừng buồn nữa, Con Mun nhà mình bị bắt đi rồi , giờ có tìm thì cũng không kịp được nữa đâu. Về thôi con!”
    Về tới nhà tôi bật khóc vì nhớ Mun. Cũng từ dó cho tới giờ , nhà tôi không nuôi chó nữa. Nguyên do bởi vì bố mẹ tôi không muốn nhìn thấy tôi buồn bã vì mất đi một người bạn nữa. Dù vậy, hình ảnh một chú chó ngoan hiền , biết vâng lời và dũng cảm như Mun vẫn luôn hiện lên trong tâm trí tôi.

    Trả lời
  2.           Câu chuyện xảy ra cách đây khoảng 2 tuần trước, nhưng nó làm tôi không thể quên được vì đó là trải nghiệm đầu tiên đáng nhớ nhất của tôi.
                 Vào dịp nghỉ hè tôi được về quê thăm bà ngoại. lần đầu tiên tôi có thời gian ở lại quê để khám phá ra nhiều nơi.Trong kì nghỉ hè đó tôi cũng có rất nhiều trả nghiệm thú vị và học thêm nhiều điều bổ ích.
                       Sáng sớm tinh mơ, tôi dậy từ rất sớm để ăn sáng cùng ông bà. Sau đó theo gia đình chú Nam ra đồng gặt lúa. Trong lòng tôi rất háo hức vì đây là lần đầu tên tôi làm việc này.Ngoài đồng, ánh nắng ấm áp chiếu xuống làm tan những giọt sương còn đọng trên những kẽ lá. Những thửa ruộng lúa vàng ươm trải dài mênh mông. Từ đằng xa, có những bác nông dân đi trên đường cười nói thật vui vẻ. Không khí buổi sáng sớm thật vui vẻ,nhộn nhịp.
                           Chỉ trong phút chốc, ông Mặt trời đã thức dậy để gọi các loài chim, thú dậy cùng  nhau bắt đầu 1 ngày mới.Những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng. Những bông lúa tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ. Những chú trâu trên đồng đang thung thăng gặm cỏ
                         Sau đó, tôi theo chú Nam xuống đồng gặt lúa để kịp cho mùa thu hoạch.Tôi làm theo hướng dân của chú và sau  khoảng thời gian tôi đã cắt được bó lúa đầu tiên. Chú Nam còn khen tôi học hỏi nhanh nữa. Tôi nhìn đôi bàn tay chú Nam cắt lúa nhanh thoăn thoắt. Dưới trời nắng chói chang của mùa hè, tôi cũng đã thấm mệt nhưng chú và mọi người vẫn chăm chú làm việc, không ngại nắng, mưa để kịp hoàn thành cho vụ thu hoạch sắp tới.
                           Sau một buổi sáng đó, chúng tôi đã cắt được nửa ruộng lúa và bàn tay tôi thì đã mệt nhừ từ lâu nhưng tôi cũng cố gắng làm phụ chú Nam để cho kịp tiến độ.Dù meetj nhưng tôi rất vui vì lần dầu tiên được làm ông việc này.
                          Có lẽ trải nghiệm này đã giúp tôi nhận ra giá trị của lao động. Để có được những hạt gạo các bác nông dân đã phải đổ mồ hôi để làm ra những hạt gạo, hạt cơm cho chúng ta ăn hàng ngày. Chúng ta cần trân trọng những hạt gạo đó, cảm phục và trân trọng những người ông dân.
                                                                                   ~Hết rùi~
    Chúc bạn học tốt!

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới