Một bà mẹ sinh được bảy cô con gái.
Một dạo bà đi thăm cậu con trại ở xa. Một tuần lễ sau, bà trở về nhà. Mới bước chân vào nhà, bà đã nghe các con gái lần lượt nói lên nỗi mong nhớ của mình.
Cô thứ nhất nói:
Con nhớ mẹ như hoa hướng dương nhớ ánh mặt trời.
Cô thứ hai nói:
Con nhớ mẹ như đất đại hạn trong mưa.
Cô thứ ba nói:
Con nhớ mẹ phát khóc lên, giống con chim nhỏ đã khóc nhớ chim mẹ.
Cô thứ tư thì thầm:
Con đau khổ khi vắng mẹ, như con ong mật không thấy một bông hoa nào.
Cô thứ năm thỏ thẻ:
Con mơ thấy mẹ như giọt sương mơ thấy bông hồng.
Cô thứ sau nói:
Con trông thấy mẹ khác nào như vườn anh đào thấy chim họa mi.
Cô thứ bảy không nói gì. Cô lẳng lặng tháo giày cho mẹ và đem đến cho mẹ chậu nước mát để mẹ rửa chân.
(Theo Xu-khôm-lin-xki, NXB Giáo dục 1978
TruyenDanGian.Com)
a.Em hãy cho biết phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.
b.Văn bản đã mang đến cho chúng ta thông điệp gì?
c.Em đã làm gì để thể hiện tình yêu thương dành cho bố, mẹ của mình. Hãy viết một đoạn văn ngắn từ 5-7 câu kể về những việc làm đó.
1 bình luận về “Một bà mẹ sinh được bảy cô con gái. Một dạo bà đi thăm cậu con trại ở xa. Một tuần lễ sau, bà trở về nhà. Mới bước chân vào n”