Một người đàn ông dừng lại trước cửa hàng bán hoa để đặt mua hoa và gởi điện hoa về cho mẹ, người đang sống cách anh 200 dặm.

Một người đàn ông dừng lại trước cửa hàng bán hoa để đặt mua hoa và gởi điện hoa về cho mẹ, người đang sống cách anh 200 dặm. Khi bước ra khỏi ôtô, anh chú ý đến một bé gái đang ngồi khóc nức nở.
Anh đến để hỏi xem có điều gì không ổn và bé gái trả lời: Con muốn mua tặng một bông hồng đỏ cho mẹ. Nhưng con chỉ có bảy mươi lăm xu, mà một bông hồng giá tới hai đô la.
Người đàn ông mỉm cười rồi nói: Lại đây nào, chú sẽ mua cho con một bông hồng. Anh mua cho bé gái một bông hồng và đặt hoa gởi tặng mẹ anh. Khi họ chuẩn bị đi, anh đề nghị được đưa cô bé về nhà. Bé gái trả lời: Vâng ạ. Chú có thể dẫn cháu đến gặp mẹ cháu. Cô bé chỉ đường cho anh tới một nghĩa trang rồi cô đặt bông hồng lên trên một phần mộ mới xây.
Người đàn ông quay lại tiệm hoa, hủy bỏ dịch vụ điện hoa, rồi cầm bó hoa và lái xe hơn 200 dặm để về nhà tặng mẹ anh.
Từ nội dung văn bản ở phần Đọc – hiểu cùng với sự tưởng tượng của mình, em hãy viết một đoạn văn ngắn ( 7-10 câu) kể tiếp phần sau câu chuyện đó.

2 bình luận về “Một người đàn ông dừng lại trước cửa hàng bán hoa để đặt mua hoa và gởi điện hoa về cho mẹ, người đang sống cách anh 200 dặm.”

  1. khi anh về nhà thì thấy bố mẹ mình người đàn ông khóc nức nở khi thấy bố mẹ,khi bố mẹ thấy người đàn ông thì rớt nước mắt cả gia đình ôm nhau thắm thiết người đàn ông cầm bó hoa trên tay tặng mẹ . mẹ của người dàn ông rất xúc động rồi cả nhà người đàn ông ăn một bữa cơm đoàn tụ.

    Trả lời
  2. Người đàn ông về đến nhà thì thấy mẹ anh đang ngồi trên ghế và nhìn ra phía trước với vẻ suy tư buồn bã. Thấy anh, người mẹ dụi mắt và xúc động nghẹn ngào. Anh cầm bó hoa đưa về phía mẹ, trao mẹ cái ôm ấm áp:
    _ Con về đấy à? Người mẹ nghẹn ngào. Mẹ cứ nghĩ con không về cơ.
    _ Con phải về chứ. Mẹ chờ tin con thế này cơ mà. 
    Hai mẹ con cầm bó hoa, nụ cười ấm áp nở trên môi họ. Người đàn ông cám hoa vào lọ và thấy mẹ đang vui mừng xem chương trình truyền hình. Nụ cười hiển hiện và mãi không tắt trên khuôn mặt người phụ nữ luống tuổi. Giá mà anh ý thức được điều này sớm hơn. Nhưng thật may rằng mọi thứ không muộn màng. Anh vẫn ở đây, vẫn được đồng hành cùng mẹ. Thế chính là hạnh phúc. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới