2 bình luận về “Nếu vài chủ đề về ” Kỉ niệm hồi thơ ấu “”
Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình bạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học.
Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao.
Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này… Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Hoa rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Hòa. Hoa dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Hòa lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn.
Sau khi chơi bịt mắt bắt dê, chúng tôi lại cùng nhau chơi đá cầu. Bỗng dưng có một tiếng nói to Các bạn cho tôi cùng chơi với được không?. Thì ra là Hạnh – người bạn mới chuyển đến từ một tuần trước. Cả nhóm không ai bảo ai cùng hô tô: Đồng ý. Khi bắt đầu trò chơi, chúng tôi chia ra làm hai đội thi đấu với nhau. Tôi cùng đội với Hạnh. Điều kỳ lạ là Hạnh tuy dáng người nhỏ bé lại không cao nhưng rất nhanh nhẹn và khéo léo. Đội của tôi liên tiếp dành chiến thắng trong cuộc đấu. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc.
Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết. Tôi cũng trở nên thân thiết hơn với Hạnh sau buổi hôm đó.
Thời gian trôi qua thật nhanh, khi lên cấp hai, gia đình tôi chuyển nhà đi rất xa. Tôi không còn được gặp những người bạn cũ nữa. Nhưng những kỉ niệm ấy có lẽ sẽ mãi ở trong trái tim của tôi.
2 bình luận về “Nếu vài chủ đề về ” Kỉ niệm hồi thơ ấu “”