Đêm ấy ông khách đích thị Bọ Dừa, cụ giáo Cóc thông thái chả bao giờ nói sai ngủ lại dưới vòm lá trúc thật. Với ông, ngủ ngoài trời là chuyện thường. Nhưng đêm nay trời nhiều mây. Lá cây xào xạc. Côn trùng trong lòng đất rỉ rả mãi một điệu buồn. Ai như Tắc Kè khuya khoắt đang gọi cửa. Đêm ở Bờ Giậu thanh vắng đến nỗi nghe rõ cả tiếng Ốc Sên đi làm về, nhẹ nhàng vén tà áo dài trườn qua chiếc lá rụng. Nửa đêm, xíu chút nữa Bọ Dừa thiếp đi thì sương bắt đầu rơi. Lẫn trong tiếng thở dài của gió là tiếng rơi lộp bộp của sương. Thật bất ngờ, một giọt sương nhằm trúng cổ ông khách rớt xuống. Bọ Dừa rùng mình, tỉnh hẳn. Câu 1. Hãy chỉ ra những yếu tố giúp em xác định đoạn trích trên mang đặc trưng của thể loại truyện đồng thoại. Câu 2. Đoạn trích được kể theo ngôi thứ mấy? Vì sao em biết? Câu 3. Xác định cụm danh từ trong câu văn sau: Thật bất ngờ, một giọt sương nhằm trúng cổ ông khách rớt xuống. Chỉ ra danh từ trung tâm trong cụm danh từ mà em tìm được. Câu 4. Nêu nội dung của đoạn trích trên bằng một câu văn hoàn chỉnh. Câu 5. Trải nghiệm mà Bọ Dừa có được trong đêm ngủ ngoài trời là gì? Qua đó, tác giả muốn gửi đến chúng ta thông điệp gì?
1 bình luận về “Đêm ấy ông khách đích thị Bọ Dừa, cụ giáo Cóc thông thái chả bao giờ nói sai ngủ lại dưới vòm lá trúc thật. Với ông, ngủ”