Em hãy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của mình

Em hãy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của mình

2 bình luận về “Em hãy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của mình”

  1.         Thời học sinh là quãng thời gian vô giá, ai cũng có những kỷ niệm khó quên về thời học sinh. Đó có thể là những tình bạn đẹp, những lần được nhận giấy khen, tham gia cắm trại, nhưng đó cũng có thể là những lần nghịch dại khiến thầy cô và bố mẹ phải lo lắng.                
             Hôm đó là một ngày trời rất đẹp, em cùng lũ bạn cắp sách đi học. Chúng em có một tiết học thêm văn vào ngày hôm đó. Mọi chuyện sẽ diễn ra rất bình thường cho đến khi đến giờ ra chơi, em và lũ bạn đã hồ hởi kéo nhau đi trêu con chó đen gần chỗ học thêm. Con chó có màu đen, rất to, đôi mắt sắc lẹm như một chiến binh thực thụ. Nhìn vào đôi mắt đó, em liếc sang lũ bạn. Chỉ nhiêu đó thôi, một anh mắt, chúng em đã ngầm hiểu ý định của nhau. 1 2 3 mỗi đứa lấy một thứ vũ khí, đứa cầm viên đá, đứa cầm que tre. Ào một cái, tất cả chúng em tấn công con chó đen đó, những viên đá theo đà ném của chúng em bay tới chỗ con chó. Những đứa cầm que chạy ồ ạt tới đánh con chó. Tấn công nó xong, chúng em thủ thế phòng thủ. 1 2 3, không ai bảo nhau gì cả nhưng lại đồng nhịp điệu quay lưng chạy đi. Con chó sửa vài tiếng “gâu gâu” rồi chạy rượt theo chúng em. Vừa chạy chúng em vừa la hét inh ỏi cả lên, đứa thì gầm đứa thì cắm cổ cắm mặt, chạy bán sống bán chết.
              Chạy một lúc, chúng em phanh gấp, những đôi mắt đồng loạt nhìn về phía sau. Thấy con chó vẫn đang chạy theo phía sau, ai nấy đều tán loạn chạy về hướng đó với mục đích doạ lại con chó. Nhưng ngoài dự tính, con chó lại chạy rượt theo chúng em chứ không phải biết chạy theo quán tính.
               Em thấy vậy liền hét lên “chạy hết đi”, thế là cả đám lũ lượt chạy. Chạy một lát chúng em lại quay về trước cổng nhà cô dạy thêm, đứa nào đứa nấy mồ hôi chảy ròng ròng, mặt ai cũng đỏ bừng vì chạy mệt quá. Nhưng ai cũng có vẻ rất thích thú và tay vừa lau mồ hôi miệng vừa cười đầy vui vẻ.
               Đúng lúc đó, cô giáo dạy chúng em lại ra ngoài. Bắt gặp hình ảnh đó, cô lờ mờ đoán ra mọi chuyện và nhìn chúng em. Sau khi vào lại lớp, cô đã giao cho chúng em một bài tập như sau “Hãy kể lại một lần nghịch dại (trêu chó) của em.             
                Đời người, ai cũng có một thứ gọi là “thanh xuân”, ta trải qua nó một cách nhanh chóng. Có người vui vẻ vì những kỉ niệm nhưng cũng có những người chán nản vì chuyến xe thanh xuân chạy nhanh quá. Đối với em, thành xuân rất ngắn nhưng nó là những khoảnh khắc thú vị nhất. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới