Em hãy viết khoảng 150 tiếng nêu tình anh em trong gia đình
Em hãy viết khoảng 150 tiếng nêu tình anh em trong gia đình
2 bình luận về “Em hãy viết khoảng 150 tiếng nêu tình anh em trong gia đình”
“Anh em như thể tay chân. Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ.đần…”.Tình cảm anh em là một phần không thể thiếu để tạo dựng nên hạnh phúc gia đình. Nhà văn Tạ Duy Anh đã viết một câu chuyện thật cảm động về anh em Kiều Phương mà mỗi lần đọc truyện ấy tôi đều xúc động. Trong mỗi gia đình Việt, chuyện tình cảm rất thiêng liêng. Để tiếp thêm ngọn lửa ấy, cha mẹ luôn dạy các con những bài học về tình yêu thương. Anh em Kiều Phương cũng vậy. Cả hai được sinh ra trong một gia đình yên ấm, hạnh phúc, được lớn lên trong vòng tay che chở của mẹ cha. Anh em Kiều Phương cũng rất quí mến nhau. Người anh cũng rất tự hào về cô em gái dễ thương, học giỏi… Nhưng có lẽ mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu như Kiều Phương không được phát hiện tài năng hội họa. Cô bé thích vẽ và vẽ rất đẹp. Tài năng ấy dần bộc lộ và được mọi người biết đến. Cả nhà ai cũng chú ý đến bé Mèo khiến người anh vô cùng tủi thân. Sự ích kỷ bắt đầu nhen nhóm lên trong lòng anh. Anh ghen tị với bé Mèo. Anh nhỏ nhen khi xem trộm tranh của em, xem trộm em vẽ,… và không thấy chúng đáng yêu, ngộ nghĩnh như trước đây nữa. Anh hay giận dữ vô cớ với Mèo, hay quát mắng Mèo mà đó là điều trước đây chưa từng xảy ra. Anh ghen ghét với tài năng của em và thấy mình bất tài nên bị lãng quên… Có lẽ Kiều Phương cảm nhận được điều đó và cô bé cũng rất buồn vì anh trai mình bỗng dưng thay đổi.
Tình cảm anh em trong gia đình là một tình cảm rất thiêng liêng nhưng lại rất ít người quan tâm đến nó. Vậy tình cảm anh em trong gia đình là gì?Đó trước hết là mối quan hệ giữa những người có cùng huyết thống trong một gia đình. Nhưng đó không đơn giản như thế mà nó còn là tình cảm yêu thương quý trọng nhau chia sẻ cho nhau giữa những anh em trong một gia đình. Đó là một tình cảm thiêng liêng xuất phát từ cá nhân mỗi con người không hề giả dối lợi dụng nhau. Đó là một tình cảm gắn bó mật thiết và đôi khi đó còn là sự hi sinh cho nhau mà chẳng bao giờ tình toán thiệt hơn. Từ những ngày còn thơ bé chúng ta đã được cha mẹ ông bà dậy dỗ là phải yêu thương kính trọng anh chị và nhường nhịn thương yêu em nhở. Đến khi lớn lên chút nữa chúng ta lại được các thầy cô dậy dỗ về tình cảm anh em trong gia đình qua những câu chuyện như sự tích trầu cau hay truyện cổ tích cây khế. Tuy mỗi câu chuyện mang một nội dung khác nhau nhưng qua đó ta đều thấy được nhân dân ta cha ông ta đã nhắn nhủ một tình cảm một đạo đức rất cao đẹp đó là phải biết yêu thương anh em với nhau. Không những thế chúng ta còn hiểu được tầm quan trọng và tình cảm thiêng liêng ấy qua các câu ca dao tục ngữ như: “Anh em như thể tay chân Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần” Tình cảm anh em là như thế đấy dù cho anh mình em mình có như thế nào đi chăng nữa thì tình cảm anh em vẫn thế vẫn yêu thương chăm sóc cho nhau như chân tay của nhau mà đã là chân tay thì chúng ta chẳng thể nào vứt bỏ nó được . Tình cảm ấy như một bộ phận trên cơ thể chúng ta, muốn chấm dứt tình cảm ấy phải chặt chân tay đi và điều đó dường như không thể
“Anh em như thể tay chân. Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ.đần…”.Tình cảm anh em là một phần không thể thiếu để tạo dựng nên hạnh phúc gia đình. Nhà văn Tạ Duy Anh đã viết một câu chuyện thật cảm động về anh em Kiều Phương mà mỗi lần đọc truyện ấy tôi đều xúc động. Trong mỗi gia đình Việt, chuyện tình cảm rất thiêng liêng. Để tiếp thêm ngọn lửa ấy, cha mẹ luôn dạy các con những bài học về tình yêu thương. Anh em Kiều Phương cũng vậy. Cả hai được sinh ra trong một gia đình yên ấm, hạnh phúc, được lớn lên trong vòng tay che chở của mẹ cha. Anh em Kiều Phương cũng rất quí mến nhau. Người anh cũng rất tự hào về cô em gái dễ thương, học giỏi… Nhưng có lẽ mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu như Kiều Phương không được phát hiện tài năng hội họa. Cô bé thích vẽ và vẽ rất đẹp. Tài năng ấy dần bộc lộ và được mọi người biết đến. Cả nhà ai cũng chú ý đến bé Mèo khiến người anh vô cùng tủi thân. Sự ích kỷ bắt đầu nhen nhóm lên trong lòng anh. Anh ghen tị với bé Mèo. Anh nhỏ nhen khi xem trộm tranh của em, xem trộm em vẽ,… và không thấy chúng đáng yêu, ngộ nghĩnh như trước đây nữa. Anh hay giận dữ vô cớ với Mèo, hay quát mắng Mèo mà đó là điều trước đây chưa từng xảy ra. Anh ghen ghét với tài năng của em và thấy mình bất tài nên bị lãng quên… Có lẽ Kiều Phương cảm nhận được điều đó và cô bé cũng rất buồn vì anh trai mình bỗng dưng thay đổi.
“Anh em như thể tay chân
Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần”
Tình cảm anh em là như thế đấy dù cho anh mình em mình có như thế nào đi chăng nữa thì tình cảm anh em vẫn thế vẫn yêu thương chăm sóc cho nhau như chân tay của nhau mà đã là chân tay thì chúng ta chẳng thể nào vứt bỏ nó được . Tình cảm ấy như một bộ phận trên cơ thể chúng ta, muốn chấm dứt tình cảm ấy phải chặt chân tay đi và điều đó dường như không thể