Tên bài: Xương Rồng và Cúc Biển
Xương Rồng sống ở bãi cát ven biển đã lâu mà chẳng được ai để ý đến. Bông Cúc Biển thấy lão sống lặng lẽ quá nên xin đến ở chung. Lão hơi khó chịu nhưng vẫn đồng ý. Một hôm, đàn bướm nọ bay ngang qua, kêu lớn:
– Ôi, bác Xương Rồng nở hoa đẹp quá!
Xương Rồng hồi hộp chờ Cúc Biển lên tiếng nhưng nó chỉ im lặng, mỉm cười. Nhiều lần được khen, lão vui vẻ ra mặt.
Thời gian trôi qua, hết xuân đến hè, hoa Cúc Biển tàn úa. Vài chú ong nhìn thấy liền cảm thán:
– Thế là đến thời hoa Xương Rồng tàn héo!
Nghe mọi người chê, Xương Rồng liền gân cổ cãi:
– Ta chẳng bao giờ tàn héo cả. Những bông hoa kia là của Cúc Biển đấy!
Cúc Biển chẳng nói gì nhưng không cười nữa. Đợi chị gió bay qua, nó xin chị mang mình theo đến vùng đất khác.
Mùa xuân đến, bướm ong lại bay qua nhưng chẳng ai còn để ý đến Xương Rồng nữa. Lão tiếp tục sống những ngày tháng cô độc như trước.
(Trích từ tập sách Giọt sương chạy trốn của Lê Luynh, NXB Kim Đồng 2020).
Câu 1 :
-Thể loại :
-Phương thức biểu đạt:
-Ngôi kể :
-Lời kể :
-Nhân vật chính :
Câu 2 :
-Nội dung:
+ Bài học rút ra cho bản thân trong cuộc sống :
+ Em có đồng ý với cử chỉ và hành động của Xương Rồng trong câu truyện hay không ? Vì sao ?
Câu 3 :
– Nghệ thuật: Nhân hoá , so sánh
+ Tìm từ láy , từ ghép trong văn bản
+ Tìm trạng ngữ và công dụng :
2 bình luận về “Tên bài: Xương Rồng và Cúc Biển Xương Rồng sống ở bãi cát ven biển đã lâu mà chẳng được ai để ý đến. Bông Cúc Biển t”