Viết một bài văn kể về lần em bị đuối nước ( lưu ý: không sao chép mạng )
Viết một bài văn kể về lần em bị đuối nước
( lưu ý: không sao chép mạng )
2 bình luận về “Viết một bài văn kể về lần em bị đuối nước ( lưu ý: không sao chép mạng )”
Tính chúng tôi vui vẻ buộc phải được nhiều tổ ấm. trong hồ hết bạn gia đình bạn đó, chúng tôi thân nhất Thành. bên tôi phệ lên cùng mọi người trong nhà, học cộng sở hữu nhau, chia sẻ bao nỗi bi thương vui. có 1 kỉ niệm mà bên tôi đã chưa khi nào quên.
Chuyện diễn ra trong mùa hè nàm ngoái. đợt hè đối có bọn con trẻ nông thôn cũng như tôi thiệt thú vày. không nên lo học tập bao gồm, học bổ xung, bên tôi xuyên ngày chạy rong ngoại trừ đồng, bên trên đê nhằm dò cua, tát cá, thả diều… Hôm đó, bên tôi rủ Thành đi tìm nam ngơi nghỉ váy sen.
Đầm sen rất rộng, gió mát lộng, thoảng hương sen. Những lá sen to tướng, xanh mát như những cái ô xếp ngược, những ngó sen nhổ lên trắng muốt, ngọt lịm, những nụ sen khiêm nhường bên những bông hoa nở to rực rỡ, những đài sen xanh ngát đung đưa… tất cả thật tuyệt vời. Nhưng đối với bọn tôi, điều tuyệt vời nhất lại nằm ở dưới đáy bùn kia. Nước trong lắm nhưng ta không thể nhìn tới đáy được. Phải dùng chân giẫm, lúc nào thấy kệnh kệnh thì lặn xuống bới lên. Có thể đó chỉ là hòn đá, mảnh ngói nhưng phần lớn là một con trai béo với lớp vỏ nâu vàng, nhiều con to bằng vốc tay. Canh trai đầm sen ngọt và thơm phải biết!
bên tôi len lỏi ở đám sen. Trời nắng nóng nhưng gió non và thơm. Chẳng hại nắng, cũng, không ngại đám cọng sen đầy sợi nhọn cào xước thân các bạn, nhì đứa mài miệt tìm mẫm. bên tôi vẫn cầm đc 5 bé, Thành còn mà còn ráng. Vừa mang đến chỗ thưa sen, bên tôi hò nhau tập bơi thi thanh lịch bờ bên kia.
chúng tôi hưng phấn quẫy ùm ùm, đập nước tung tóe. nước thiệt ấm áp, bơi lội thích lắm. Tội bơi lội giỏi rộng Thành, bắt buộc vứt phương pháp cậu ta một quãng xa. vui lòng vày bổ xung một đợt chiến hạ chúng ta, bên tôi rướn lên. tự dưng một bị đau nhói dội lên. Thôi chết, loài chuột rút! tôi núm ngoi tuy thế càng chốn vẫy càng thấy thành viên chìm. ở dịp đó, tôi Bên cạnh đó chẳng còn khá sức. chưa kìm được nhà bạn, bên tôi đều đặn há miệng uống lớp nước. chúng tôi chưa thở được. người tôi cứng lại vị nghĩ về mang lại chết choc. chúng tôi lịm đi. lúc bên tôi mở đc đôi mắt ra thì thấy Thành đã ấn ngực bên tôi, nước ở miệng chúng tôi đang còn trào ra. chúng tôi chẳng còn chút tương đối mức độ làm sao. Cậu ấy vừa ấn ngực tôi vừa khóc. 1 lức sau, chúng tôi hồi sức dần dần. tôi ở lâu năm bên bờ đầm. Thành bảo thấy tôi giãy giụa rồi chìm xuống, cậu ấy biết khi là bên tôi nguy rồi, vội vàng thế tập bơi cho. Thành lặn xuống mua, quan sát thấy chúng tôi tức tốc cố gắng tóc, kéo tôi vào bờ? Cậu hà hơi thổi ngạt, rồi góp chúng tôi mửa lớp nước ra. chúng tôi cảm cồn cụ chặt tay gia đình bạn. chưa tất cả Thành giúp đỡ, chúng tôi bây chừ ra sao? bên tôi rùng người nhà. Thành cừời bảo tôi Lúc đôi mắt đang còn hoen nước: “Chuyện này bí mật, bố mẹ mà biết thì đừng hòng đi tập bơi!,”.
Sau lần ấy, bên tôi vẫn đi bơi cơ mà chưa dám ra giữa đầm nhưng chỉ ngoằn ngoèo sát bờ. “cho dù sao cẩn thận đang hơn” – Thành cười cũng như chúng tôi quan sát thấy nụ cười cợt của cậu đấy thật đẹp mắt.
Ai trong chúng ta cũng có những kỉ niệm. Có kỉ niệm vui, kỉ niệm buồn. Với em, một lần em bị đuối nước là một kỉ niệm em không thể nào quên.
Câu chuyện đuối nước của em xảy ra cách đây cỡ đâu đó khoảng năm năm. Đó là một ngày hè, rơi trúng ngày giỗ cụ ngoại. Vì thế, tất cả mọi người trong gia đình đã cùng sang bên ngoại và ăn cỗ. Sau bữa cỗ ban trưa, mọi người đã có ý tưởng đến nhà một chú htrong họ hàng chơi cách nhà cụ ngoại đâu đó 3 cây số.
Em và mấy anh chị họ của mình nghe đến đi là thích thú. Thế là mỗi đứa được một, hai người lớn kẹp. ĐI đến nhà chú phải đi qua cánh đồng với những nhánh sông bé làm nhiệm vụ tưới tiêu cho đồng ruộng. Thế rồi, mấy bác của em bị trật xe do đường trơn. Mấy xe cùng lảo đảo. Em chìm trong màn nước. Em ú ớ không biết làm sao. Lúc đó em đã lo lắng nhiều.
Rồi một đôi tay đã nhấc em lên. Em sặc sựa dù chỉ ít phút sặc nước. Nhưng một lần như thế với em là quá đủ rồi. Em lo lắng mình sẽ ngã, sẽ chết. Nhưng thật may, mọi thứ đã trôi qua rất nhanh. Dù em bị ướt như chuột, dù chuyến đi chơi kết thúc thảm hại. Nhưng em đã ý thức được sự nguy hiểm của nước và nhắc nhở mình phải học bơi để có thể thay đổi bản thân tốt hơn.
Câu chuyện đuối nước của em rất may chỉ là một chuyện nhỏ xíu. Thế nhưng em thấy rất biết ơn, vì đó vừa là bài học, vừa là sự nhắc nhở dành cho em.
2 bình luận về “Viết một bài văn kể về lần em bị đuối nước ( lưu ý: không sao chép mạng )”