tim 3 bài thơ ngắn về quê hương đất nước giúp em với càng ngắn càng tốt ạ
tim 3 bài thơ ngắn về quê hương đất nước giúp em với càng ngắn càng tốt ạ
2 bình luận về “tim 3 bài thơ ngắn về quê hương đất nước giúp em với càng ngắn càng tốt ạ”
Bài 1:
Cho dù ở đâu Cũng đừng quên đi Tổ quốc thiêng liêng Nơi mình sinh ra Dù xa cách mấy Cũng phải nhớ về Tổ quốc thiêng liêng Việt Nam yêu quý.
Bài 2:
Ai về cù lao Biển xanh tươi thắm Cỏ cây xanh mướt Dịu dàng thân quen Đẹp lắm quê ta Em ơi hãy đến Góc phố nhỏ nhoi Hoàng hôn đẹp lắm In sâu ký ức Không thể nào mất Là tình quê hương Mãi nhớ xa xăm Năm nào còn giặc Ong đến từng bầy Phải chăng như tiếng Quân thù hét la Rồi sau mỗi trận San bằng chiến địa Tiêu diệt cả đàn In trong máu lửa Vùng quê anh dũng Xưa nay vẫn thế.
Bài 3:
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu Vui cùng ruộng lúa đồng sâu Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưa Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng Nhọc nhằn cái khổ nghề nông Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
Mười ngón tay nhúng mực Nghụệch nghoạc vẽ bầy rồng Trạng quỳnh giành giải nhất Sứ thần ứng xử nhanh Quan” thiên triều” ấm ức” Nhưng cũng đành cắn răng Phục người tài nước Việt Mưu lược giỏi hơn thần Dẫu gươm kề sát cổ Dù kiếm dí thủng lưng Sứ quỳnh nào có sợ Thế tái cứ ung dung Biên cương ngàn vó ngựa Đã lặng lẽ lui binh Khi trạng Việt thi thố Thắng hết thảy mọi lần Trạng Quỳnh ơi cháu hỏi Nguệch ngoạc cũng hóa rồng Phải ông đà nghĩ tới Non nước mình Thăng Long?
bài 2
Quê hương đẹp mãi trong tôi Dòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanh Cánh cò bay lượn chòng chành Đàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân nga Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương Bức tranh đẹp tựa thiên đường Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩ
bài 3
Trên mảnh đất phù sa Bé say sưa ngắm nghía Những dãy núi mờ sương Những đồng lúa vàng ươm Rì rào trong nắng sớm Các cô bác nông dân. Đang bắt sâu tát nước Cho hạt thóc căng tròn Thành gạo để bé ăn
Cũng đừng quên đi
Tổ quốc thiêng liêng
Nơi mình sinh ra
Dù xa cách mấy
Cũng phải nhớ về
Tổ quốc thiêng liêng
Việt Nam yêu quý.
Biển xanh tươi thắm
Cỏ cây xanh mướt
Dịu dàng thân quen
Đẹp lắm quê ta
Em ơi hãy đến
Góc phố nhỏ nhoi
Hoàng hôn đẹp lắm
In sâu ký ức
Không thể nào mất
Là tình quê hương
Mãi nhớ xa xăm
Năm nào còn giặc
Ong đến từng bầy
Phải chăng như tiếng
Quân thù hét la
Rồi sau mỗi trận
San bằng chiến địa
Tiêu diệt cả đàn
In trong máu lửa
Vùng quê anh dũng
Xưa nay vẫn thế.
Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu
Vui cùng ruộng lúa đồng sâu
Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng
Nhọc nhằn cái khổ nghề nông
Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
Nghụệch nghoạc vẽ bầy rồng
Trạng quỳnh giành giải nhất
Sứ thần ứng xử nhanh
Quan” thiên triều” ấm ức”
Nhưng cũng đành cắn răng
Phục người tài nước Việt
Mưu lược giỏi hơn thần
Dẫu gươm kề sát cổ
Dù kiếm dí thủng lưng
Sứ quỳnh nào có sợ
Thế tái cứ ung dung
Biên cương ngàn vó ngựa
Đã lặng lẽ lui binh
Khi trạng Việt thi thố
Thắng hết thảy mọi lần
Trạng Quỳnh ơi cháu hỏi
Nguệch ngoạc cũng hóa rồng
Phải ông đà nghĩ tới
Non nước mình Thăng Long?
Dòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanh
Cánh cò bay lượn chòng chành
Đàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương
Bức tranh đẹp tựa thiên đường
Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩ
Bé say sưa ngắm nghía
Những dãy núi mờ sương
Những đồng lúa vàng ươm
Rì rào trong nắng sớm
Các cô bác nông dân.
Đang bắt sâu tát nước
Cho hạt thóc căng tròn
Thành gạo để bé ăn
Tác giả: Nguyễn Quang Vinh
Thơ: Hà Thu
Tác giả: Phạm Minh Dũng