2 bình luận về “tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng bằng các sự việc chính”
tóm tắt
trong văn bản cs 3 nhân vật chính là giôn xi xiu và cụ bơ men
lúc này giôn xi bị sưng phổi và thay vì cố gắng tích cực lên thì cô lại buông xuôi,mạng sống của cô giờ đây giao phó lại vào một những chiếc lá trên cây khiến xiu,cụ bơ men rất buồn là lo lắng. sau đêm mưa cô ko chờ đc mà buộc xiu mở tấm rèm ra để xem nhưng kì lạ là chiếc lá vẫn ở đó chưa rơi mất, qua nhiều đêm bão táp chiếc lá vẫn sừng sững khiến giôn xi dần thây đổi lại cách nghĩ của bản thân và tự trách khi bả thân mình thật yếu đuối,ngya cả chiếc lá nhỏ thôi nhưng vẫn có thể dính vững trên cây ko bỏ cuộc dù gió to cỡ nào.giôn xi dần có những thay đổi tốt khiến xiu cảm thấy rất vui lòng,nhưng rồi người ta phát hiện ra cụ bơ men đã bị bệnh sưng phổi rất nặng và đã không qua khỏi. nhưng vật dụng trong nhà vương vãi đã phần nào hé lộ sự thật. vào đem giông bão định mệnh đó chiếc lá đáng lẽ đã rơi nhưng dựa vào tình yêu thương,dũng cảm,tài năng của mình cụ đã vẽ lên hi vọng sống mới cho giôn xi, “chiếc lá đã đứng vững dù bao bão táp”. đồng thời thực hiện luôn ước mơ cả đời của cụ là tạo nên được một kiệt tác. cú lội ngược dòng đã thật sự mang lại bất ngờ lớn cho người đọc.
Câu chuyện về những người hoạ sĩ nghèo nơi khu trọ đã làm bao trái tim nhói lên. Hai nữ hoạ sĩ nghèo Xiu và Giôn-xi sống trong căn gác của nhà trọ nhỏ bé phía dưới là căn nhà của cụ Bơ-men -một người hoạ sĩ lớn tuổi.Nhưng cuộc sống cho họ tài năng nhưng lại lấy của Giôn-xi sức khoẻ .Cô bị sưng phổi nặng. Mằm trên giường bệnh cô đếm từng ngày sống sót của mình.Cô tự nhắn nhủ với mình rằng khi nào chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ xa rời cuộc sông này mãi mãi. Và trong đêm bão tuyết gầm rú đó ai cũng nghĩ chiếc lá thường xuân mỏng manh kia sẽ rơi xuống nền tuyết trắng .Nhưng nào ngờ đâu chiếc lá đó vẫn ở đó khi mọi người nhìn qua.Không đó là một bức vẽ mà cụ Bo-men để lại trong đêm tuyết đó trước khi vào viện .Cụ đã hi sinh sự sống của mình để cứu tâm trí như rơi vào vực thẳm của con người trẻ tuổi kia.Và đúng như cụ nghĩ; Giôn-xi đã lấy lại chính bản thân mình để hy vọng về những tác phẩm mới sẽ ra đời.Chiếc lá đó sẽ mãi ở đó như lời nhắn nhủ của chính người hoạ sĩ đã vẽ lên kiệt tác đó
Hai nữ hoạ sĩ nghèo Xiu và Giôn-xi sống trong căn gác của nhà trọ nhỏ bé phía dưới là căn nhà của cụ Bơ-men -một người hoạ sĩ lớn tuổi.Nhưng cuộc sống cho họ tài năng nhưng lại lấy của Giôn-xi sức khoẻ .Cô bị sưng phổi nặng. Mằm trên giường bệnh cô đếm từng ngày sống sót của mình.Cô tự nhắn nhủ với mình rằng khi nào chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ xa rời cuộc sông này mãi mãi. Và trong đêm bão tuyết gầm rú đó ai cũng nghĩ chiếc lá thường xuân mỏng manh kia sẽ rơi xuống nền tuyết trắng .Nhưng nào ngờ đâu chiếc lá đó vẫn ở đó khi mọi người nhìn qua.Không đó là một bức vẽ mà cụ Bo-men để lại trong đêm tuyết đó trước khi vào viện .Cụ đã hi sinh sự sống của mình để cứu tâm trí như rơi vào vực thẳm của con người trẻ tuổi kia.Và đúng như cụ nghĩ; Giôn-xi đã lấy lại chính bản thân mình để hy vọng về những tác phẩm mới sẽ ra đời.Chiếc lá đó sẽ mãi ở đó như lời nhắn nhủ của chính người hoạ sĩ đã vẽ lên kiệt tác đó