viết 1 đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về 1 bài thơ không chép mạng viết ngắn 1 chút nha

viết 1 đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về 1 bài thơ
không chép mạng
viết ngắn 1 chút nha

2 bình luận về “viết 1 đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về 1 bài thơ không chép mạng viết ngắn 1 chút nha”

  1. Qua chủ đề  Gõ cửa trái tim, em thích nhất là bài đọc ” Chuyện cổ tích loài người” của tác giả Xuân Quỳnh. Trong đó, đoạn thơ gây ấn tượng với em nhất là khổ thơ thứ 3. Tuy nó ko dài nhưng lại khiến em cảm nhận được hơi ấm áp của mẹ, tình cảm mẫu tử thiêng liêng cao quý. Bởi trẻ em cần sự yêu thương, vỗ về và bao bọc, che chở nên đã xuất hiện người mẹ. . Mẹ thể hiện tình cảm qua những lời ru ầu ơ, qua những cái bế bồng, chăm sóc. Mẹ là người đem cho chúng ta 1 thế giới đầy tình thương. Trong khổ thơ, điệp từ “từ” được lặp lại nhiều lần nhằm đưa ra các hình ảnh sặc sỡ, đẹp đẽ. Em thấy, mẹ đối với chúng ta là vô giá. Chúng ta phải biết yêu thương hiếu thảo với mẹ vì khó để những đứa trẻ lớn lên mà thiếu đi sự yêu thương, che chở ấy.
    Chúc bạn hok tốt!!!

    Trả lời
  2. Nhắc đến nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, em vô cùng ấn tượng trước sáng tác “Mẹ và quả” của ông. Đây quả là một tác phẩm hay và sâu sắc khi viết về tình mẫu tử cao đẹp, thiêng liêng, sâu nặng. Trong toàn bộ văn bản, điều khiến em yêu thích nhất chính là khổ cuối cùng: “Và chúng tôi, một thứ quả trên đời/ Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái/ Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”. Ở hai dòng thơ đầu: “Và chúng tôi, một thứ quả trên đời/ Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái”, tác giả đã đem đến cho em những cảm nhận về sự trân trọng, biết ơn của người con dành cho mẹ. Nhân vật trữ tình coi mình như một loại quả. Thứ quả ấy lớn lên nhờ tình yêu thương, chăm sóc, chở che của mẹ. “Bảy mươi tuổi” chính là cột mốc quan trọng của đời người. Mẹ đã đi quá nửa cuộc đời, đã trở nên già yếu. Đây cũng là lúc mẹ mong chờ được “hái” loại quả mà mình thương yêu nhất. Mẹ muốn nhìn thấy các con khôn lớn, trưởng thành. Đặc biệt, em vô cùng ấn tượng trước tình cảm chân thành, da diết của người con ở hai dòng cuối cùng: “Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”. Câu thơ ấy khơi gợi sự xúc động, sâu lắng trong lòng người đọc bởi tình cảm và tấm lòng hiếu thảo của nhà thơ. Với biện pháp hoán dụ, lấy hình ảnh “bàn tay mẹ mỏi”, tác giả muốn diễn tả sự già yếu của mẹ. Tiếp đó là biện pháp ẩn dụ “mình vẫn còn một thứ quả non xanh?”, đối lập với tuổi cao, sức yếu của mẹ là sự non nớt, chưa trưởng thành của con. Con lo sợ mẹ già rồi mà mình vẫn còn vụng dại, chưa kịp trưởng thành, lớn khôn. Như vậy, bằng các biện pháp tu từ độc đáo như ẩn dụ, hoán dụ, tác giả đã diễn tả được tình cảm sâu nặng dành cho người mẹ kính yêu. Từ đây, em càng thêm trân trọng, yêu thương mẹ của mình.
    @duong280310

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới