Viết bài văn kể về 1 trải nghiệm em đã giúp đỡ người khác hoặc được người khác giúp đỡ

Viết bài văn kể về 1 trải nghiệm em đã giúp đỡ người khác hoặc được người khác giúp đỡ

2 bình luận về “Viết bài văn kể về 1 trải nghiệm em đã giúp đỡ người khác hoặc được người khác giúp đỡ”

  1. Nhờ có những trải nghiệm, con người sẽ học được những điều quý giá. Đó là một hành trang cho mỗi người hướng tới tương lai. Bởi vậy, chúng ta cần trân trọng mỗi trải nghiệm có được trong cuộc sống. Khi còn nhỏ, tôi là một đứa trẻ nghịch ngợm.Tôi vẫn còn nhớ một trải nghiệm đáng nhớ của tôi vào năm tôi 7 tuổi, một lần bị lạc trong trung tâm thương mại. Hôm đó tôi tan được tan học rất sớm. Mẹ đến đón tôi về nhà. Trên đường về tôi lập tức khoe với mẹ tôi được điểm cao. Mẹ tôi rất vui và khen tôi, lúc đó mẹ tặng tôi một phần thưởng đó là chuyến di chơi ở trung tâm thương mại.Tôi rất vui sướng, trên đường, tôi vừa đi vừa hát. Ôi chao! Nó thật khổng lồ, tôi vừa đi gửi xe cùng mẹ vừa ngước nhìn lên trung tâm thương mại. Sau khi gửi xe, tôi cùng mẹ đi lên phương tiện kì lạ, tôi liền hỏi và nhận được câu trả lời là thang máy. Đầu tiên hai mẹ con tôi đi mua sắm thực phẩm. Thật khổng lồ! – tôi nghĩ, tất cả đồ ăn đều có ở đây. Tôi nghĩ chắc đây cũng là tạp hóa mẹ hay dẫn tôi đi mua kẹo nhưng to gấp đôi, như một mê cũng vậy!. Sau khi mua xong, hai mẹ con tôi cùng nhau lên khu tiếp theo. Khu tiếp theo là một khu mua sắm quần áo. Tôi thấy mẹ tôi rất thích thú, tôi liền đi theo mẹ để chọn quần áo. Thật tuyệt vời! – tôi nói, tất cả bộ quần áo đều lộng lẫy, tôi và mẹ tôi liền chọn một bộ quần áo đẹp. sau khi thử thì mẹ tôi đã quyết định mua. A! Đây rồi! Tôi mong chờ nhất là nơi này, đó là khu vui chơi! Nó y hệt công viên mẹ tôi cho đi lần trước nhưng bé hơn. Thứ làm tôi háo hức thứ 2 là trên đây có rất nhiều đồ ăn. Tôi liền xin mẹ cho mua một ít đồ ăn, sau đó mẹ mua cho tôi một chai nước ngọt và kẹo mút. Tôi rất thích thú và chạy vào chơi ngay và không để ý mẹ. Sau gần nửa tiếng chơi đùa, tôi thấy rất mệt nhưng vui cực kì. Khi ra ngoài tôi lại xin mẹ để chơi tiếp, mẹ tôi liền đồng ý và cho tôi 1 cái kẹo nữa nhưng có điều kiện là mẹ phải đi theo. Khi đang đi tôi bất chợt gặp hàng bán đồ ăn nhanh bên ngoài, mùi rất thơm làm tôi không cưỡng lại được nhưng không để ý là đã lạc mẹ. Tôi nhìn khắp các phía vẫn không thấy mẹ đâu. Tôi chạy khắp nơi để tìm mẹ, nhưng vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc đâu. Tôi liền bật khóc. Thấy vậy, mọi người xung quanh liền tới hỏi chuyện tôi. Tôi vừa khóc, vừa kể cho họ nghe. Sau đó, có một cô đã đề nghị đưa tôi đến chỗ bảo vệ. Tôi đi theo cô, lúc này cũng đã nín khóc. Ở đây, họ đã nói trên loa phát thanh để mẹ có thể nghe được. Khoảng năm phút sau, mẹ đã đến. Tôi thấy khuôn mặt của mẹ rất lo lắng. Mẹ chạy đến ôm chầm lấy tôi. Tự nhiên, tôi bật khóc nức nở. Mẹ vừa lau nước mắt, vừa nói xin lỗi. Còn tôi thì cảm thấy hối hận vô cùng. Trên đường về nhà, tôi đã xin lỗi mẹ. Lời nhắc nhở của mẹ khiến tôi nhận ra bài học quý giá. Một trải nghiệm đáng nhớ khiến tôi hiểu được tình yêu thương của mẹ dành cho mình, cũng như cần phải ngoan ngoãn hơn. Mỗi trải nghiệm sẽ dạy chúng ta trưởng thành hơn từng ngày. Đối với tôi, trải nghiệm lần này thật ý nghĩa. Tôi mong rằng bản thân sẽ có thêm nhiều trải nghiệm quý giá như vậy. CHO MÌNH 5 SAO NHA 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới