Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình. Trong đoạn

Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình. Trong đoạn văn đó có sử dụng dấu ngoặc kép (lưu ý: không chép mạng)

2 bình luận về “Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về kỉ niệm với một người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình. Trong đoạn”

  1. Chắc trên đời này, ai ai cũng có một người thân mà bạn có thể xà vào lòng họ để mà khóc, bạn có thể ngồi lại chia sẻ những điều mà kể cả ba mẹ bạn cũng không thể nào kể được, bạn có thể tự hào gọi hai tiếng “best friend”. Với tôi, người ấy chính là Tân, nó là đứa bạn mà tôi tự hào gọi bằng hai tiếng ấy. Tôi còn nhớ lần ấy, khi mà tôi thi bị điểm kém, vốn tôi là một học sinh giỏi, chỉ vì lơ là việc học mà điểm thi học kì một điểm kém, khi ấy ba mẹ rất thất vọng và chỉ biết la mắng suốt ngày. Đã vậy, bạn bè còn chọc quê tôi nữa, nó cứ bảo này bảo nọ. Tôi lúc đó chỉ muốn ùa lên mà khóc. Khi ấy, chỉ có nó là đứng ra bảo vệ tôi thôi, tôi rất cảm kích bạn. Tôi không nghĩ là Tân lại có thể xử xự như vậy trong khi hồi đó tôi có lỡ làm bạn phải buồn…
    Dấu ngoặc kép: ngay từ best friend á
    Bài trên hình như tất cả: 182 chữ nhé.

    Trả lời
  2. Kỷ niệm với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình là mẹ. Kỉ niệm của em gắn liền với lần thấy mẹ phải dậy sớm đi cấy. Tiết trời xuân nhưng vẫn rất lạnh giá. Tờ mờ sáng thôi nhưng mẹ đã dậy rồi. Thấy tiếng động, em vội dậy và hỏi: “Sao mẹ phải đi sớm thế?”. Mẹ bảo đi sớm để kịp làm cho xong việc. Em thấy mẹ rất vất vả nên đã bảo mẹ là muốn giúp đỡ. Vì thế, mẹ đã đồng ý cho em đi lấy mạ và cuộn mạ. Mạ trên sân đã cứng cáp, em cuộn mạ từng vòng. Em cuộn có hơi chậm, còn mẹ thì thoăn thoắt làm. Mẹ bảo em mấy lần là vào nghỉ, nhưng em không chịu. Em muốn giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Sau khi được hai thau to chứa mạ, mẹ cuộn vào xe và lai đi. Mẹ bảo em nghỉ đi nhưng em vẫn muốn làm kể cả khi mẹ không có nhà. Nhìn bóng lưng mẹ lai mạ, chở mạ, em thấy vừa thương vừa xót. Em tự hứa với lòng là sẽ chăm chỉ học tập để mẹ vui lòng, bởi, mẹ chính là điểm tựa tinh thần quý báu của em. 
    Ngoặc kép in đậm

    Trả lời

Viết một bình luận