viết đoạn văn trình bày cảm xúc về đoạn thơ: nhưng còn cần cho trẻ… dến hết đoạn trích chuyện cổ tích về loài người
viết đoạn văn trình bày cảm xúc về đoạn thơ: nhưng còn cần cho trẻ… dến hết đoạn trích chuyện cổ tích về loài người
2 bình luận về “viết đoạn văn trình bày cảm xúc về đoạn thơ: nhưng còn cần cho trẻ… dến hết đoạn trích chuyện cổ tích về loài người”
Qua đoạn trên, tác giả cho thấy sự ích lợi của người cha, bà mẹ đối với mỗi đứa trẻ. Họ là 1 nguồn yêu thương vô tận cho những tâm hồn non dại. Mẹ mang lại những tình cảm ngọt ngào, ấm áp, mang cho những đứa bé những sự an toàn, yên tâm. Còn người cha dạy đạo đức lối sống, dạy toàn điều hay ho làm trẻ có thể trưởng thành. Còn đoạn thơ :
“Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…”
Cho thấy sự trong sáng, hồn nhiên của trẻ, liên kết đến câu thơ sau là chứng minh thầy, cô là người giúp trẻ biết nhiều về kiến thức. Không còn nghĩ là mặt bể rộng nhất, Trái Đất thì hình tròn,…. Rồi đến dòng chữ “”Chuyện loài người” trước nhất” giúp ta hiểu sự tồn vong của loài người là việc quan trọng nhất mà bậc tạo hóa đã làm ra. Đoạn thơ quả là 1 tuyệt tác ngôn ngữ !
Đến với “Chuyện cổ tích của loài người” của Xuân Quỳnh, tôi cảm thấy thích nhất là khổ thơ nói về sự ra đời của bố:
“Muốn cho trẻ hiểu biết Thế là bố sinh ra Bố bảo cho biết ngoan Bố dạy cho biết nghĩ Rộng lắm là mặt bể Dài là con đường đi Núi thì xanh và xa Hình tròn là trái đất…”
Khi xã hội văn minh hơn, còn trẻ em bắt đầu trưởng thành hơn, bố chính là người dạy cho trẻ những hiểu biết về cuộc sống. Không giống như bà đem đến những câu chuyện cổ tích về bài học đạo đức. Hay mẹ dành tình yêu bằng sự chăm sóc trong cuộc sống hàng ngày. Thì bố là người giúp trẻ em biết suy nghĩ và ngoan ngoãn hơn. Nhờ sự dạy dỗ của bố mà trẻ em trở nên trưởng thành hơn. Bố còn là người dạy cho trẻ biết khám phá những điều mới mẻ trong cuộc sống: đâu là mặt bể, đâu là con đường, núi như thế nào và trái đất ra sao… Nhờ có sự dạy dỗ của bố mà trẻ con có thêm được những kiến thức thật bổ ích. Như vậy, đoạn thơ đã giúp người đọc hiểu hơn về vai trò của bố với một đứa trẻ.
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất…”