viết từ 9 đến 11 câu tưởng tượng nhiều năm sau em có dịp trở về thăm trường cũ, ngôi trường hiện tại em đang học và chắc chắn

viết từ 9 đến 11 câu tưởng tượng nhiều năm sau em có dịp trở về thăm trường cũ, ngôi trường hiện tại em đang học và chắc chắn lúc đó sẽ có nhiều sự đổi thay. Không chép mạng

2 bình luận về “viết từ 9 đến 11 câu tưởng tượng nhiều năm sau em có dịp trở về thăm trường cũ, ngôi trường hiện tại em đang học và chắc chắn”

  1. Đã mười năm rồi tôi mới trở lại ngôi trường cấp 2 mình đã từng theo học. Nhiều năm sống trên Thủ đô, ít khi về quê, về quê cũng không qua đường đến trường nên tôi không kịp nhìn nhìn lại trường. Kỉ niệm mười năm ra trường, tôi thấy ngôi trường thân quen ngày nào giờ khác quá. Những mái nhà vàng tươi giờ đã thêm phần khang trang. Sân thực vật cảnh khi xưa chúng tôi còn ngày ngày dọn cỏ thì nay sai trĩu cảnh là hoa, là quả. Một màu xanh mát bao phủ toàn nơi đây. Sân trường được lát gạch đỏ tươi. Ghế đá được trang bị đầy đủ. Bên cạnh đó, tôi còn nhìn thấy thêm một nhà đa năng rộng lớn được lắp điều hòa mát lạnh. Dường như, bộ mặt ngôi trường đã ngày một được thay đổi. Tôi càng thêm ấn tượng với hình ảnh của những lớp học sạch sẽ, tinh tươm. Các lớp được trang bị thiết bị đồ dùng đầy đủ với bảng, máy chiếu, thậm chí là loa, mic. Nhìn sự thay đổi tích cực của trường, tôi thấy vui và háo hức quá. 

    Trả lời
  2. Thời học sinh luôn là quảng thời gian vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất. Là quãng thời gian để cho ta vun đắp, ươm mầm cho những ước mơ của mình. Và chắc chắn rồi, dù cho đã trưởng thành hay đã lập gia đình thì trong tim mỗi người chúng ta sẽ đều có hình ảnh về một mái trường xưa cũ, nưa chứa đựng những ký ức của tuổi thanh xuân, của tuổi trẻ. Tôi cũng vậy, nhớ cái lần mà được về thăm trường cũ sau chục năm rời xa mà lòng lại thấy bâng khuâng vô cùng. Ngôi trường vẫn như vậy, vẫn là cái cổng trường quen thuộc, cái gốc cây bàng xưa cũ, cái sân trường rộng rãi và tràn ngập tiếng cười, cùng những thứ quá vụn vặn để mà kể hết….. Tiếng trống quen thuộc bỗng vang lên trong tâm trí…. hình ảnh khi bản thân đang chơi trốn tìm dưới gầm cầu thang chợt hiện lên. Các bạn ạ, trái tim của chúng ta giống như là những chiếc chuông gió treo ngoài hiên nhà vậy, sẽ “rung ” lên khi bắt gặp những hình ảnh vừa thấy lạ lại vừa thấy quen, khi đó, từng mảnh ghép đang nằm gọn tại nơi tận cùng của trái tim sẽ tự động được ghép lại thành một bức ảnh ký ức hoàn chỉnh và chắc chắn nếu bạn cũng đứng trước cổng trường và có một cảm giác như ký ức đang ùa về từ một thời xa xăm thì bạn cũng có một cảm xúc giống tôi đấy!….( BÀI NÀY THÌ NÓI VỀ CẢM XÚC NHIỀU HƠN LÀ KỂ NÊN MONG BẠN THÔNG CẢM.)

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới