Bài tập__Viết bài văn nêu cảm nhận của em về một người thân(dựa theo giàn bài) Giàn BÀI Biểu Cảm Về Người 1Mở bài +)Dẫn 1 c

Bài tập__Viết bài văn nêu cảm nhận của em về một người thân(dựa theo giàn bài)
Giàn BÀI Biểu Cảm Về Người
1Mở bài
+)Dẫn 1 câu thơ câu hát câu ca giao tục ngữ ,câu truyện , liên quan đến đối tượng
+) Giới thiệu người và biểu cảm
+) Khái quát nhưg tình cảm dành cho người đó
2 Thân bài:
+)Cảm nghĩ của mình về nhưg nét ấn tượng nhất của ngoại hình
+)Biểu cảm về nét tiêu biểu nhất của tính cách sở thích lối sống
+) Gợi nhớ lại một kỉ niệm sâu sắc với người đó
+)Cảm Nghĩ về ảnh hưởng của người đó tới cuộc sốg của mình và nhữg thành viên trong gia đình
+) Kể lại một kỉ niệm riêng tư của mình vs người đó
3 Kết bài
Dẫn 1 câu thơ câu hát câu truyện câu ca dao tục ngữ
Khẳng định lại cảm súc và đánh giá của mình thể hiện niềm mog ước

2 bình luận về “Bài tập__Viết bài văn nêu cảm nhận của em về một người thân(dựa theo giàn bài) Giàn BÀI Biểu Cảm Về Người 1Mở bài +)Dẫn 1 c”

  1.  “Mẹ” – một tiếng nghe thật giản dị mà lại chứa chan biết bao nhiêu tình cảm vô bờ bến. Và khi nghĩ về mẹ thì nội dung bài hát “Mẹ yêu ơi” lại trỗi dậy trong tâm trí em như :”Mẹ cho tình yêu cao quý, mẹ là lí trí của đời con, đạo làm con luôn luôn thấu hiểu, con yêu mẹ nhiều lắm mẹ ơi!” Lời bài hát này đã thay em nói lên được tình yêu của mình đối với người mẹ của mình.
       Năm nay, mẹ đã ngoài 40 tuổi . Với thân hình mảnh mai, nhanh nhẹn đã tô lên vẻ đẹp trang trọng của người mẹ hiền. Cái tuổi tuy đã không còn trẻ nữa nhưng cũng không hẳn đã già. Mẹ có mái tóc dài đen mượt óng ngang lưng được mẹ buộc lên rất gọn gàng. Khuôn mặt mẹ tròn trịa, phúc hậu và trên khuôn mặt ấy đã ẩn hiện những nốt tàn nhang báo hiệu tuổi tác. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt to đầy vẻ hiền dịu. Đôi mắt ấy luôn nhìn em với tất cả tình yêu thương trìu mến, cho em động lực mỗi khi gặp khó khăn, vỗ về khi em buồn, cho em cảm thấy được tình yêu thương và bảo vệ, lấp lánh ánh lên những niềm vui sướng khi em đạt điểm cao hay làm được việc tốt. Và đôi mắt ấy cũng biết u buồn khi em sai. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, em lại thiết nghĩ mình phải chăm ngoan học giỏi để đôi mắt ấy khôn buồn. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi thanh cao như sọc dừa càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ như đóa hoa hồng nở ban mai. Làn da mẹ hơi ngăm đen vì những năm tháng dải dầu mưa nắng, cần cù, chịu khó để lo cho gia đình đầy đủ vật chất lẫn tinh thần. Đôi bàn tay xương xương mà ấm áp với những ngón tay thuôn thuôn như búp măng. Mỗi lần áp má lên đôi bàn tay mẹ thì em lại thấy ấm áp lạ thường như cảm thấy được sự ghồ ghề, thô ráp trên lòng bàn tay ấy và mỗi lần đó thì em lại muốn lớn thật nhanh để đỡ đàn cho mẹ. Giọng mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như chim họa mi hót buổi sớm, lúc trò chuyện với em thì lại ấm áp và dịu dàng.  Mẹ em là một người rất nhân hậu, hòa đồng và hiền từ, mỗi lần hàng xóm có chuyện vui hay buồn thì mẹ đều cùng họ chia sẻ niềm vui hoặc an ủi họ khi họ có chuyện buồn. Vì vậy mẹ em rất được hàng xóm yêu quý. Không những vậy, mẹ em rất khéo tay trong việc may thêu, đặc biệt là may áo dài. Thường ngày, mẹ mặc quần áo gọn gàng màu sắc hài hòa, giản dị. Khi đi dạy, mẹ mặc những bộ quần áo dài trông thật duyên dáng. Ở nhà, mẹ là người phụ nữ luôn đảm đang mọi công việc nội trợ trong nhà. Mẹ thường dạy cho em những công việc vừa sức như quét nhà, nhặt rau, cắm hoa, gấp quần áo,… Mỗi khi khách đến thì mẹ đón tiếp nồng hậu. Thường mỗi buổi sớm mẹ là người dậy sớm nhất, lo thức ăn cho cả nhà để hai anh em đi học kịp giờ. Tối đến, mẹ dành thời gian ngắn để dạy em học bài sau đó đi soạn giáo án. Khi em ốm, mẹ lấy thuốc cho em uống, nấu cháo cho em ăn, thức suốt đêm để chăm sóc em. Những hành động của mẹ đã cho em thấy được rằng mẹ là người phụ nữ của gia đình, mẹ luôn yêu thương và quan tâm sâu sắc tới gia đình nhỏ của mình. Nhưng mặc dù mẹ yêu thương em nhiều như vậy thế mà em lại làm mẹ buồn. Đây cũng là một kỉ niệm khó quên trong lòng em. Đó là vào một buổi chiều thứ 7, trong khi em đang chơi với bạn trong nhà thì không may làm vỡ cái bình hoa mà mẹ yêu quý nhất. Sau khi nghe thấy tiếng động, mẹ đang phơi quần áo trên tầng lao xuống, nhìn cái bình hoa của mẹ rồi lại nhìn sang em, ánh mắt mẹ hiện lên nhiều tia lo lắng rồi hỏi em :
    – “Con có bị làm sao không? Có bị thương chỗ nào không? Cho mẹ xem nào !”
    Sau khi mẹ nói xong, nhìn em một lượt để chắc chắn rằng em không có bị thương chỗ nào cả. Rồi mặt mẹ trở nên nghiêm hơn, lặng hỏi em :
    – “Giờ thì nói cho mẹ biết ai làm vỡ bình hoa?”
     Khi đó, vì sợ bị mẹ rầy la và trách mắng nên em đã đổ lỗi hết cho bạn. Dường như mẹ đã nhận ra em nói dối nhưng cũng không nói ra mà trong mắt mẹ, em cảm thấy hiện lên nhiều tia thất vọng chắc có lẽ là do em không trung thực nên mới vậy. Mẹ kêu bọn em đứng tránh ra rồi dọn dẹp những mảnh vỡ của bình hoa. Tối hôm đó, sau khi suy nghĩ kĩ lại thì em cảm thấy bản thân thật sự rất sai liền chạy đến trước mặt mẹ rồi nói :
    – “Con xin lỗi mẹ, con sai rồi. Thực ra là do con làm vỡ bình hoa chứ không phải bạn con. Con đã nói dối mẹ, con xin lỗi.”
     Vừa nói em vừa nhắm thật chặt mắt lại vì em sợ rằng mẹ sẽ đánh em nhưng không mẹ chỉ đặt tay lên đầu em xoa nhẹ rồi nói :
    – “Lúc đó mẹ thực sự rất buồn vì con đã thiếu trung thực với hành động sai của mình. Nhưng giờ đây con đã nhận ra được lỗi sai của mình thì đây là một hành động đáng được tuyên dương. Mẹ sẽ tha lỗi cho con”
     Ngay khoảnh khắc đó, em thật sự rất vui vì mẹ đã không la mắng hay đánh em mà chỉ nhẹ nhàng chỉ dạy em và an ủi. Em liền gật đầu nói vâng ạ. Đây cũng chính là kỉ niệm mà đã đọng lại và khó phai mờ trong tâm trí em. Em luôn nghĩ rằng mẹ như một cô tiên xinh đẹp,  dịu dàng xuất hiện trong cuộc đời em.
         Người mẹ thân yêu của em là vậy đó, đúng là luôn là người yêu thương, quan tâm em như trong bài hát “Bàn tay mẹ” của nhạc sĩ Bùi Đình Thảo :”Từ tay mẹ con lớn khôn”. Em yêu mẹ rát nhiều. Em luôn tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ. Em nghĩ chỉ có như thế mai sau mới đền đáp được công ơn dưỡng dục to lớn của mẹ đã bao năm vất vả chăm lo, dạy dỗ em nên người.
    #Tâm

    Trả lời
  2. Trong gia đình mỗi người, con cháu có thể bất kì yêu thương ai, yêu thương ba mẹ là một điều hiển nhiên với tất cả mọi người vì ba mẹ là người sinh ra ta. Em cũng như vậy em cũng rất yêu thương ba mẹ nhưng bà ngoại là người em yêu thương nhất.
    Bà ngoại của em năm nay tám mươi tuổi, mái tóc của bà đã chấm bạc, da của bà đã có những nếp nhăn của tuổi già. Nhưng nó càng làm cho sự hiền hậu, nhân từ trong đôi mắt bà thêm ấm áp, chan chứa yêu thương. Em rất yêu đôi mắt của bà, bởi lúc nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt nhân hậu, yêu thương nhất, mang lại cho em cảm giác yên bình, chở che như khi còn nhỏ vậy. Bà ngoại em tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn rất nhanh nhẹn, khỏe mạnh, những công việc nhà bà vẫn làm rất thành thạo và khéo léo, bà ngoại hôm nay làm cho em những món ăn thật ngon như: thịt kho tàu, sườn, cá chiên và canh chua có thêm nấm kim châm.không những vậy, bà còn dạy em làm những món ăn đơn giản, bà làm em đều cảm thấy rất là vui vẻ.
    Khi còn nhỏ, vì bố mẹ em bận nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm sóc, bà đã chăm sóc cho em vô cùng chu đáo, yêu thương quan tâm em từ những thứ nhỏ nhặt nhất, dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em thật nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà hay kể cho em về câu chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn, cô bé lọ lem… Những câu chuyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em. Bà ngoại là một người vô cùng đảm đang. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm sóc cho năm người con thơ dại, tuổi ăn tuổi lớn. Và hiện nay, tuy bà đã lớn tuổi nhưng bà vẫn làm những công việc chăm sóc vườn trồng rau, trồng quả…Bà luôn nói với chúng em nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì vậy mà bà trồng trọt, chăn nuôi như một thú vui của cuộc sống.
    Tuy em không thể thường xuyên ở bên bà ngoại vì những tháng ngày đi học, nhưng tình cảm yêu mến của em dành cho bà thì không bao giờ phai nhạt, những kí ức bên bà luôn sống động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu thương của bà dành cho em.Bà ngoại chính là người em vô cùng yêu mến và kính trọng. Bà luôn luôn dành cho em một tình cảm ấm áp, khiến em luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc mỗi khi ở bên bà.
    Em mong bà sống thật lâu cùng với chúng em để chúng em có thể yêu thương, chăm sóc bà và báo đáp phần nào công ơn nuôi dưỡng  của bà dành cho chúng em.
    #khanhngocstar270710
    #MamNonHuongSen.edu.vn

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới