“…Bấy giờ ai nấy ở trong đình, đều nôn nao sợ hãi. Thốt nhiên một người nhà quê, mình mẩy lấm láp, quần áo ướt đầm, tất tả chạy xông vào thở không ra lời:
– Bẩm … quan lớn… đê vỡ mất rồi ! Quan lớn đỏ mặt tía tai, quay ra quát rằng:
– Đê vỡ rồi !… Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày !
Có biết không?… Lính đâu? Sao bay dám để cho nó chạy xồng xộc vào đây như vậy? Không còn phép tắc gì nữa à?
– Dạ, bẩm…
– Đuổi cổ nó ra !”
Câu 1: Đoạn văn trên được trích trong tác phẩm nào? Tác giả là ai?
Câu 2 : Thể loại của văn bản chứa đoạn trích trên là gì?
Câu 3 : Nội dung của đoạn trích trên là gì ?
Câu 4: Dấu chấm lửng trong câu văn “Bẩm … quan lớn… đê vỡ mất rồi !” có tác dụng gì?
Câu 4: Đoạn văn trên cho em hiểu gì về bản chất tên quan phủ?
Câu 5 : Giải thích nhan đề văn bản chứa đoạn trích trên?
Câu 6 : Viết đoạn văn ngắn (4-5 dòng – chủ đề tự chọn) trong đó có sử dụng dấu chấm lửng và dấu chấm phẩy.
1 bình luận về ““…Bấy giờ ai nấy ở trong đình, đều nôn nao sợ hãi. Thốt nhiên một người nhà quê, mình mẩy lấm láp, quần áo ướt đầm, tất tả”