chia sẻ cảm nhận của em về một cuốn sách đã truyền cảm hứng , hướng em tới lối sống tích cực có ý thức xây dựng môi trường số

chia sẻ cảm nhận của em về một cuốn sách đã truyền cảm hứng , hướng em tới lối sống tích cực có ý thức xây dựng môi trường sống văn hóa lành mạnh , có trách nhiệm với xã hội , khơi dậy khát vọng cống hiến và phát triển đất nước .Không chép mạng nha mn nhớ làm dài dài dùm mik ạ hứa cho tl hay nhất

1 bình luận về “chia sẻ cảm nhận của em về một cuốn sách đã truyền cảm hứng , hướng em tới lối sống tích cực có ý thức xây dựng môi trường số”

  1. Giải đáp: cuốn sách “Quên hôm qua-Sống cho ngày mai”
    Nhớ lại khi ấy, độ những ngày đầu đông, những giọt mưa tí tách mang theo hơi lạnh thấu xương đang rửa trôi cái nóng oi bức của mùa hè, thổi hồn vào thiên nhiên đất trời cơn giá thấm sâu vào đường gân thớ thịt… Tôi ngồi ngắm nhìn giờ lâu, lòng dấy lên vô vàn những xúc cảm về một quá khứ tẻ nhạt, bi quan với biết bao nỗi chán chường, tuyệt vọng, cái kỉ niệm xưa cũ đã vô tình gặm nhấm, bóp nghẹt tâm hồn tôi mỗi khi nghĩ về khoảnh khắc người tôi yêu thương đã ra đi, bỏ lại thế giới này, rời xa tôi mãi mãi… Thế nhưng, chính vào khi ấy, phép màu của tạo hoá đã mang ánh sáng lấp ló đến với bầu trời xám xịt của tôi một tia hy vọng, một nghị lực vô hình mang tên “Quên Hôm Qua – Sống Cho Ngày Mai”… Bầu bạn cùng Tian Dayton, Ph.D, tôi đã bắt đầu có những cái nhìn khác biệt, cách sống khác biệt, có lẽ là theo hướng tích cực hơn, từng câu từng chữ của một con người lạ mặt từ khi nào đã ngấm trọn vào trí óc tôi, vô thức trở thành liều thuốc tinh thần chữa lành nơi trái tim đang dần buốt lạnh, đưa đón, nâng đỡ tôi trên chuyến hành trình của cuộc đời, thoát li khỏi sự hằn học trong những đớn đau từng nếm trải. Người bạn tri âm ấy đã gắn bó và thắp lên trong tôi ngọn lửa thao thao bất diệt, thôi thúc tôi hướng về “ngày mai”, đã chạm đến nơi trái tim nhàu nát khiến tôi dũng cảm khâu lại vết thương lòng, nhen nhóm lên ước vọng đứng lên từ những mảnh vỡ ấy mà “hồi sinh lại cuộc đời”. Nhờ “Cuộc giải phẫu tính thần” ấy, tự bao giờ tôi đã có đủ dũng khí để bước chân leo lên nấc thang mới của cuộc đời, tôi đã phá vỡ vỏ bọc năm nào mà hoà mình khám phá thế giới xung quanh. Lúc này tôi mới hiểu: thì ra quá khứ dù có tươi đẹp hay đau thương thì con người vẫn không thể sống mãi với nó, bởi “Quá khứ là cái đã mất đi không bao giờ lấy lại được, còn tương lai là cái đang đến, sau nỗi tuyệt vọng luôn có niềm hạnh phúc” – Jean Anouilh.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới