Khi đó, ván bài quan đã chờ rồi. Ngài xơi bát yến vừa xong, ngồi khểnh vuốt râu, rung đùi, mắt đang mải trông đĩa nọc, bỗng n

Khi đó, ván bài quan đã chờ rồi. Ngài xơi bát yến vừa xong, ngồi khểnh vuốt râu, rung đùi, mắt đang mải trông đĩa nọc, bỗng nghe ngoài xa, tiếng kêu vang trời dậy đất. Mọi người đều giật nảy mình, duy quan vẫn điềm nhiên, chỉ lăm le chực người ta bốc trúng quân mình chờ mà hạ. Vì ngài sắp ù to.
Có người khẽ nói:
– Bẩm, dễ có khi đê vỡ!
Ngài cau mặt, gắt rằng:
– Mặc kệ!
Rồi ngồi xếp bài lại, quay gối dựa sang bên tay phải, nghiêng mình bảo thầy đề lại:
– Có ăn không thì bốc chứ!
Thầy đề vội vàng:
– Dạ, bẩm, bốc.
(Ngữ văn 7, tập 2, NXB Giáo dục)
1. Đoạn trích trên rút ra từ văn bản nào? Tác giả của văn bản đó là ai? (1 điểm)
2. Giải thích ngắn gọn ý nghĩa nhan đề của văn bản chứa đoạn trích trên? (0,5 điểm)
3. Tìm và ghi lại hai câu rút gọn có trong đoạn trích. Chỉ ra tác dụng của việc sử dụng những câu rút gọn đó. (1điểm)
4. Từ hình ảnh: nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết…, theo em chúng ta cần làm gì để hạn chế và giảm thiểu tác hại của lũ lụt ? (1điểm)
5. Dựa vào văn bản chứa đoạn trích trên, em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 12 câu) nêu cảm nhận của mình về hình ảnh viên quan phụ mẫu. Trong đoạn văn có sử dụng ít nhất một câu đặc biệt và một phép liệt kê. Gạch chân và chú thích. (2,5 điểm)

1 bình luận về “Khi đó, ván bài quan đã chờ rồi. Ngài xơi bát yến vừa xong, ngồi khểnh vuốt râu, rung đùi, mắt đang mải trông đĩa nọc, bỗng n”

  1. 1sống chết mặc bay :phạm duy tốn
    2nhan đề đc trích từ câu tục ngữ sống chết mặc bay tiền thầy bỏ túi nhưng theo nd câu truyện thì chỉ có sống chết mặc bay mới hợp ý ngĩa đó còn tiền thầy bỏ túi thì không đc hợp với nd lắm
    3 +Mặc kệ
       +Dạ, bẩm, bốc.
    td làm lời nói đc ngắn gọn ko quá dài
    4 bảo vệ đê xây dựng kiên cố 
    5Trong văn bản Sống chết mặc bay của nhà văn Phạm Duy Tốn, em đặc biệt ấn tượng với nhân vật viên quan phụ mẫu. Nhân vật này được đặt trong thế đối lập và tương phản với những người dân nghèo, qua đó bộc lộ được bản chất xấu xa, độc ác của hắn. Là một viên quan phụ mẫu, đáng nhẽ ra hắn phải yêu thương và chăm sóc những người dân như con cái của mình. Thế nhưng không, hắn ta chỉ biết chăm chăm vào hưởng lạc cho riêng mình mà bỏ bê cái gọi là sứ mệnh. Trong khi người dân ngụp lặn trong biển mưa để hòng níu giữ chút của cải cuối cùng trước khi đê vỡ. Thì tên quan phụ mẫu lại ở trên đình cao, hút thuốc phiện, uống chè yến và đánh tổ tôm. Đỉnh điểm, là tiếng cười ré lên sung sướng khi ù một ván bài của tên độc ác ấy, đã át đi cả tiếng la hét đau đớn của bao sinh mạng dưới chân đồi khi đê vỡ. Niềm sung sướng độc ác ấy, đã khiến hắn cam tâm chửi rủa những người lính tội nghiệp, đòi bỏ tù họ chỉ vì dám báo tin chẳng tốt lành khi hắn đang vui. Chao ôi! biết bao sinh linh nhỏ bé bị vùi dập trong cơn mưa bão lại chẳng bù vào được một giây phút ù tổ tôm của tên quan phụ mẫu. Đó chính là một kẻ máu lạnh cần được lên án mạnh mẽ. Và qua hình mẫu nhân vật ấy, tác giả đã phê phán cả một hệ thống quan lại vô nhân tính lúc bấy giờ. Bởi những tên quan phụ mẫu độc ác không chỉ có một mà có rất nhiều. Cũng như có vô vàn những số phận nhỏ bé bị vùi dập dưới bàn tay chúng.
    dinh111

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới