2 bình luận về “Em hãy viết bài văn nêu cảm nghĩ về bố của mình”
Bố của tôi là một người đàn ông của gia đình. Tôi luôn dành cho bố sự yêu thương, và kính trọng.
Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp.
Bố em là bộ đội. Nên chỉ vào kì nghỉ phép bố mới được ở nhà vài ngày. Những lúc ấy em thường quấn quýt bên bố để nghe bố kể chuyện. Chuyện của bố kể rất nhiều, hết chuyện chiến đấu rồi đến chuyện đi công tác. Hơn thế ở nhà, bố còn giúp mẹ nhiều việc: làm lại vuông sân, xem bài vở của em, giảng cho em hiểu những bài toán khó. Rồi bố còn dạy em hát. Bố hát không giỏi như cô giáo em nhưng giọng hát của bố trầm trầm, hơi khàn và ấm áp. Mấy ngày phép qua nhanh và bố trở về đơn vị với lời dặn dò em: Ở nhà chăm học và giúp mẹ trông coi việc nhà.
Bố là điểm tựa tinh thần vững chắc cho cả gia đình. Em luôn yêu thương, kính trọng bố.
“Vì sao mãi đến lúc khi trong con đã lớn Thì mới hiểu những nỗi lo trong tim của cha Dành tất cả những ấm áp, cho con bao ngày qua Chỉ vì con, cha hy sinh cả cuộc đời”
Thật vậy , tôi chẳng bao giờ nói cho mọi người nghe về tình cảm tôi dành cho ba , và cũng như ba dành cho tôi. Vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được đúng hoàn toàn về tâm tình ấy . Và chỉ có một câu mà tôi muốn nói: “Con yêu ba nhiều lắm “
Ba tôi bốn mươi hai tuổi , nhưng có lẽ là do gánh nặng cuộc song đã khiến ba già đi so với tuổi that của chính bản than mình. Sự nhọc nhằn hằn in trên mái đầu gần bạc , và những nếp nhăn của ba tôi . Tôi thương ba nhiều lắm , thương những vết chai tay, những sợi tóc bạc , nếp nhăn để tôi đã chứng kiến tôi lớn lên từng giây từng phút . Tôi không khỏi chạnh lòng xót xa. Ba chẳng như bao người , có một điều mà tôi không hằng thấy trên khuôn mặt ấy chính là sự vui vẻ , thanh thản .
Ba mươi tuổi – cái tuổi chưa đi được hết quãng đời con người . Âý vậy , ba đã song chung gánh nặng cuộc song chồng chat , ở cái xã hội phải đổi lấy vất vả để nuôi song bản thân và gia đình. Thế mà , tôi chả hề nghe nấy một lời kêu ca , than vãn của ba . Ba chỉ giữ tất cả khổ cực cho riêng mình . Thật , trong mắt người ngoài ba không hề hoàn hảo , nhưng ba luôn dành cho tôi những tình cảm mà người cha dành cho con gái yêu một cách trọn vẹn nhất , đối với toii ba là người tốt nhất mà tôi từng biết . Gia đình tôi chẳng khá giả , chẳng giàu sang , mọi khoản chi tiêu trong gia đình đều nhờ vào đồng lương ít ỏi mà ba mẹ kiếm được . Mặc đi khó khăn quãng ngại , ba vẫn nghị lực cố gắng nuôi tôi lớn . Nhiều lúc tôi cũng nể ba nhiều lắm . Ba không bao giờ , không bao giờ cho tôi sử dung đồ cũ hay quần áo cũ . Âý vậy , chiếc áo ba thường bảo làmới nó đã sờn bạc , được sử dụng sáu năm trời , lần nào kêu ba mua mới , ba cũng chỉ bảo nó vẫn mới không cần mua mới làm gì cho tốn tiền để dành tiền đó nuôi các con .mới nó đã sờn bạc , được sử dụng sáu năm trời , lần nào kêu ba mua mới , ba cũng chỉ bảo nó vẫn mới không cần mua mới làm gì cho tốn tiền để dành tiền đó nuôi các con . Mặc dù tan làm lúc trời khuya mù mịt , hay là mưa giông bão tố , ba vẫn không bao giờ quên quan tâm đến việc học của tôi . Thấy ba cực khổ nhưu vậy , chỉ muốn Chạy tới nói với ba rằng : “ Con yêu ba rất rất nhiều , ba biết chứ ?” . Nhưng lại ngần ngại chẳng muốn nói ra , đinh nói nhưng ngập ngừng lại thôi chẳng thể thốt ra thành lời . Tôi chẳng thể nào quên được những bài học mà ba hằng dạy ,cách làm người và bài hc cuộc song mà ba hằng dạy dỗ .
Có nhiều lúc tôi cũng giận ba lắm . Lúc đó tự hỏi , tại sao .. tại sao đôi lúc ba lại quát mắng vô cớ dù cho mình chẳng làm gì ? tại sao mình chẳng được những món quà sinh nhật như bao bạn than , và hầu như chẳng có tổ chức sinh nhật bao giờ . Nhưng nào có biết được những món quà ba tặng chính là sự hy sinh thầm lặng mà tôi chẳng hề hay biết . Ba hy sinh tất cả , hy sinh cả thanh xuân của chính bản than , chỉ vẽ lại nơi tim . Con xin lỗi , tại sao con lại tự hỏi câu vô cớ như vậy ba nhỉ ?
Lần nọ , là cái ngày buồn tẻ nhất cuộc đời tôi . Nhà trường tổ chức cho học sinh đi chơi , mỗi khối chỉ có hai bạn được tham gia , tôi là người may mắn trong số 2 người dự kiến sẽ đi , nếu không bận việc gì . Về nhà hỏi ý kiến người ba yêu dấu của mình , với gương mặt tưng bừng như mở hội nhưng lại trầm ngâm khi ba nói câu :Không đồng ý ! Chỉ vì sợ con gái đi sẽ gặp nguy hiểm. Chẳng biết tại sao ba không cho đi thế là Từ ngày nấy , tôi giận ba lắm , không tâm sự với ba gần 4 ngày liền , và cx từ ngày ấy , chẳng bao giờ nhìn mặt ba nấy 1 lần . Ba và tôi như có 1 bức tường vô hình , ngăn cách .
Đâu biết rằng sự lựa chọn của tôi thật sự rất ngu ngốc , ngu ngốc lắm . Đâu biết rằng .. rằng tôi sắp xa ba mình mãi mãi , mãi mãi thật rồi . Ba tôi đã 1 mình , chỉ duy nhất 1 mình , đối mặt với Tử thần kề bên .
Ước rằng thời gian có thể quay lại , để tôi có thể khuyên ngăn bản than trong quá khứ , thay đổi tương lai . Ngày mà tôi nhận thức được thời gian sẽ chẳng đợi chờ bất cứ 1 ai , là ngày mà tôi khóc nhiều nhất .
Giờ mới biết được , câu mà ba thường nói cho tôi nghe : “Nếu có vấp ngã , hãy tự đứng lên vì .. ba chẳng ở mãi bên con được”. Cảm ơn ba đã cho con mọi thứ , đã hy sinh vì con , cảm ơn ba đã cho con biết được “hãy trân trọng những người ở bên mình, đừng để đến lúc họ đi rồi mới nuối tiết , không kịp đâu” … Nhưng cũng xin lỗi , xin lỗi vì đã cư xử không đúng , không tốt với ba , Liệu câu xin lỗi của con vẫn còn kịp ạ . Ha ? Con hỏi câu lạ quá ba nhỉ , mặc dù biết con đã nói muộn rồi.. thật sự không kịp rồi …
Giờ chỉ muốn nói lên lời nói tận sâu trong đáy lòng rằng : “Con yêu ba rất rất nhiều , con thật may mắn khi gặp ba , cảm ơn ba .. Con sẽ chẳng như lúc xưa nữa , chẳng bướng bỉnh nữa , sẽ yêu mẹ thương em . Lời ba nói, con hằng khắc ghi , Con sẽ chứng minh cho ba thấy rằng .. rằng con đã lớn rồi , đã trưởng thành thật rồi .” Xin cho những ai còn người than bên cạnh thì hãy trân trọng họ … đừng để mất rồi mới đi xin lỗi ..
Thì mới hiểu những nỗi lo trong tim của cha
Dành tất cả những ấm áp, cho con bao ngày qua
Chỉ vì con, cha hy sinh cả cuộc đời”