Khi đọc Sống chết mặc bay, người đọc sẽ cảm nhận rõ được thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu. Phạm Duy T

Khi đọc Sống chết mặc bay, người đọc sẽ cảm nhận rõ được thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu. Phạm Duy Tốn đã xây dựng sự đối lập giữa ngoài đê và trong đình, giữa nhân dân và quan phụ mẫu để người đọc nhận rõ được bộ mặt thật của tên quan phủ. Xót xa thay khi những con dân của mình đang chân lấm tay bùn, trăm lo nghìn sợ, đem thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài thì bậc quan phụ mẫu – cha mẹ của nhân dân – người mà đáng lẽ ra phải cùng với dân bảo vệ con đê sắp vỡ, lại đang ở trong đình cách đó không xa, ngồi chơi bài. Đọc đến đây, chắc hẳn mỗi người đều vô cùng căm giận trước thái độ của quan. Nhưng cao trào nhất phải là khi có người dân chạy vào: Bẩm…quan lớn…đê vỡ mất rồi! hắn còn quát vào mặt, đe doạ: Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày. Chúng ta cảm thấy đáng thương thay cho số phận nhân dân khi gặp phải một tên quan độc ác, vô trách nhiệm. Lúc này, hắn chỉ đang nghĩ đến ván bài sắp ù. Mà không hề quan tâm đến sự sống chết của nhân dân. Thật đúng là một kẻ vô lương tâm, đáng phê phán. Nhà văn quả thật đã vô cùng thành công khi giúp người đọc cảm nhận sâu sắc về hình ảnh viên quan phụ mẫu.

Xác định giúp tớ câu bị động với ạ

Mik cảm ơn

1 bình luận về “Khi đọc Sống chết mặc bay, người đọc sẽ cảm nhận rõ được thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu. Phạm Duy T”

  1. Xác định giúp tớ câu bị động với ạ
    – Câu bị động có từ ” bị , được ” và thường ở câu đầu . 
    – Khi đọc Sống chết mặc bay , người đọc sẽ cảm nhận rõ được thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu .
    – Đoạn trích :
    Khi đọc Sống chết mặc bay, người đọc sẽ cảm nhận rõ được thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu. Phạm Duy Tốn đã xây dựng sự đối lập giữa ngoài đê và trong đình, giữa nhân dân và quan phụ mẫu để người đọc nhận rõ được bộ mặt thật của tên quan phủ. Xót xa thay khi những con dân của mình đang chân lấm tay bùn, trăm lo nghìn sợ, đem thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài thì bậc quan phụ mẫu – cha mẹ của nhân dân – người mà đáng lẽ ra phải cùng với dân bảo vệ con đê sắp vỡ, lại đang ở trong đình cách đó không xa, ngồi chơi bài. Đọc đến đây, chắc hẳn mỗi người đều vô cùng căm giận trước thái độ của quan. Nhưng cao trào nhất phải là khi có người dân chạy vào: Bẩm…quan lớn…đê vỡ mất rồi! hắn còn quát vào mặt, đe doạ: Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày. Chúng ta cảm thấy đáng thương thay cho số phận nhân dân khi gặp phải một tên quan độc ác, vô trách nhiệm. Lúc này, hắn chỉ đang nghĩ đến ván bài sắp ù. Mà không hề quan tâm đến sự sống chết của nhân dân. Thật đúng là một kẻ vô lương tâm, đáng phê phán. Nhà văn quả thật đã vô cùng thành công khi giúp người đọc cảm nhận sâu sắc về hình ảnh viên quan phụ mẫu. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới