Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to : -Đây rồi !… Thế chứ lại ! Rồi ngài vội vàng xoè bài, miệng vừa cư

Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to :

-Đây rồi !… Thế chứ lại !

Rồi ngài vội vàng xoè bài, miệng vừa cười vừa nói :

-Ù ! Thông tôm, chi chi nảy(40) !… Điếu, mày !

Ấy, trong khi quan lớn ù ván bài to như thế, thì khắp mọi nơi miền đó, nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết ; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết !

Viết đoạn văn ngắn cảm nhận của em về đoạn trích trên ( nghệ thuật , nội dung )

1 bình luận về “Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to : -Đây rồi !… Thế chứ lại ! Rồi ngài vội vàng xoè bài, miệng vừa cư”

  1. Đoạn văn trên chính là tình cảm đối lập giữa quan lớn ù bài to và đê vỡ, người dân rơi vào khốn khổ ngập lụt trong Sống chết mặc bay của tác giả Phạm Duy Tốn. Hình ảnh viên quan hiện lên gắn liền với những hội thoại khi quan ra lệnh cho người hầu và vui vẻ thông báo mình đã ù bài. Quan vui sướng hạnh phúc trong đình an toàn. Ngược lại người dân ngoài kia phải đối mặt với những đau khổ triền miên và rơi vào cảnh màn trời chiếu đất. Nghệ thuật liệt kê trong đoạn văn đã giúp ta hình dung về tình cảnh khốn khổ của người dân nước tràn lênh láng xoáy thành vực sâu nhà cửa trôi băng lúa má ngập hết. Như vậy cuộc sống của người dân sẽ đi về đâu? Tương phản đối lập giữa quan và dân đã phản ánh một sự thật đau lòng trong xã hội thời ấy: những kẻ quyền chức thì vô trách nhiệm và người dân thì bị đầy đọa đến cùng.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới