Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to :
-Đây rồi !… Thế chứ lại !
Rồi ngài vội vàng xoè bài, miệng vừa cười vừa nói :
-Ù ! Thông tôm, chi chi nảy(40) !… Điếu, mày !
Ấy, trong khi quan lớn ù ván bài to như thế, thì khắp mọi nơi miền đó, nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết ; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết !
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận của em về đoạn trích trên ( nghệ thuật , nội dung )
1 bình luận về “Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to : -Đây rồi !… Thế chứ lại ! Rồi ngài vội vàng xoè bài, miệng vừa cư”