“Quê em có gió bốn mùa, Có trăng giữa tháng, có Chùa quanh năm. Chuông hôm, gió sớm, trăng rằm, Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.”
Ai ai cũng đều có quê hương.Cái tên “( tên quê của bạn )” chính là quê hương của em. Chính là nơi em chôn rau cắt rốn. Câu ca dao trên đã thể hiện cái đẹp của quê hương. Cái đẹp của sự giản dị, xinh đẹp và thanh đạm.Quê ai cũng có những nét đẹp, truyền thống riêng. Quê em cũng vậy, thật sự em rất yêu quê hương của mình vì nó có nét giản dị, đẹp đẽ và bình yên.
Quê hương” là hai tiếng gọi thân thương nhất đối với mỗi một con người. Bởi đó là nơi chúng kiến ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Đối với em cũng vậy, quê hương em thật đẹp và mỗi lần nhắc gọi quê hương em thấy trong lòng trào dâng bao cảm xúc khó tả.
Có trăng giữa tháng, có Chùa quanh năm.
Chuông hôm, gió sớm, trăng rằm,
Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.”