Trong cuộc sống, có rất nhiều người để lại cho em tình cảm ấn tượng , sâu sắc. Em hãy viết bài văn biểu cảm bày tỏ tình cảm,

Trong cuộc sống, có rất nhiều người để lại cho em tình cảm ấn tượng , sâu sắc. Em hãy viết bài văn biểu cảm bày tỏ tình cảm, suy nghĩ của mình về 1 trong những người em yêu quý và có ấn tượng sâu sắc đó.
ㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤ! MỜI CÁC CAO NHÂN GIỎI VĂN !
ㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤ! KHÔNG TRA MẠNG !

2 bình luận về “Trong cuộc sống, có rất nhiều người để lại cho em tình cảm ấn tượng , sâu sắc. Em hãy viết bài văn biểu cảm bày tỏ tình cảm,”

  1. Những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường đã để lại trong em vô vàn những kỉ niệm và bài học quý giá. Và kỉ niệm với cô Lan – cô giáo em kính yêu nhất sẽ không bao giờ phai nhòa trong kí ức của em. Cô là người dìu dắt em từ khi em còn là đứa học sinh bỡ ngỡ, cho em kiến thức và nhiều bài học quý giá.
    Đó là năm em học lớp hai, cô Lan đón chúng em vào lớp với ánh mắt trìu mến, hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn. Cô rất thương chúng em. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi trễ ngày nào. Khi chúng em mắc lỗi ánh mắt cô nghiêm nghị nhưng lại đượm buồn, những lúc đó em thấy thương cô lắm. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng giải từng chút một. Cô thường kể câu chuyện về người tốt, việc tốt để giáo dục chúng em. Vì thế mà chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.
    Em còn nhớ có một hôm, khi gần học xong em bị đau bụng, cô đã vội chạy xuống hỏi han. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà. Sau em phải nghỉ học mất 2 buổi, dù không đến lớp học được nhưng hôm nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Cô còn dặn dò em phải ăn uống đầy đủ để mau khỏe. Nhờ thế mà em vẫn nắm vững kiến thức bài học, em rất biết ơn cô!
    Cô đã dạy em sống là phải biết yêu thương, chia sẻ, biết cố gắng vươn lên. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.

    Trả lời
  2. Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập.
    Đó là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng.
    Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng.
    Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. 
    Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ.  Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt các bạn trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy.
    Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả.
    Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người.Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu”.
    Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.                             
    Với tôi, nếu không có ngày khai trường đầu tiên đi học chữ; lần đầu tiên nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca ấy… tôi sẽ có gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ? Những kỷ niệm đẹp đẽ trong ngày khai trường đầu tiên ấy đã góp phần bồi đắp nên tâm hồn thơ của tôi.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới