Viết bài văn biểu cảm về con người(ông bà cha mẹ) không chép mạng ạ

Viết bài văn biểu cảm về con người(ông bà cha mẹ) không chép mạng ạ

2 bình luận về “Viết bài văn biểu cảm về con người(ông bà cha mẹ) không chép mạng ạ”

  1.       Mẹ có thể là ao ước, mẹ có thể là ước mơ, có thể là niềm mong mỏi của những đứa trẻ thiếu tình thương gia đình. Hoàn cảnh sinh ra của mỗi người là khác nhau, mỗi con người được sinh ra đều gặp những khó khăn, những trở ngại riêng nhưng khi ta được sinh thì đó chính là phúc phần, chính là sự may mắn mà trời phú đưa đến cho ta. Có thể tôi may mắn hơn một số người, tôi may mắn sinh ra dưới vòng tay đầy yêu thương và ấm áp của mẹ.
              Mẹ tôi nay đã vào độ tuổi xế chiều, cái tuổi mà bất kì người phụ nữ nào cũng không muốn gặp phải nhưng rồi cũng phải chấp nhận trước sự khắc nghiệt của tạo hóa . Theo dòng đời nghiệt ngã, mẹ tôi chẳng còn vẻ ngoài trẻ trung nữa, mái tóc mẹ giờ đây đã xuất hiện hai thứ tóc. làn da mẹ nhăn nheo hơn trước rất nhiều, điều đó khiến tôi muốn dừng lại khoảng thời gian này để khiến mẹ bên tôi lâu hơn chút. Mẹ tôi luôn mặc những bộ đồ đơn giản, có hơi bèo bọt so với những gì mà mẹ đã mua cho tôi, mẹ sẵn sàng mua cho tôi những gì tôi thích nhưng mẹ chẳng giám mua những món đồ mà mẹ thích từ lâu. Mẹ tôi luôn giáo dục tôi bằng những lời nói, những bài học thực tế để tôi có va chạm, có kinh nghiệm để mạnh mẽ đối diện với những thử thách bất ngờ. Công việc của mẹ tôi rất bận, mẹ luôn dành nhiều thời gian cho công việc ấy: từ lúc sáng sớm, mẹ đã phải tất bật để chuẩn bị đi làm cho đến tối muộn mẹ mới về nhà, sáng tối tất bật cho công việc nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian săn sóc, bù đắp những tổn thương mà anh em tôi phải gánh chịu. Cứ tối tối, là mẹ sẽ hướng dẫn cho anh em tôi làm bài tập, mẹ sẽ kèm cặp giúp đỡ chúng tôi những lúc chúng tôi cần. Cuối tuần nào cũng vậy, mẹ cùng anh em tôi xem Tv và chơi những hoạt động giải trí sau vườn như trồng cây chẳng hạn. mẹ luôn kề cạnh, quan sát hành trình đi học của chúng tôi một cách rất sát sao, đã có thời điểm tôi buông thả bản thân, tôi chẳng còn thích học như trước, tôi đi chơi nhiều cùng với bạn bè nhiều hơn và tất nhiên điểm số của tôi giảm một cách đáng kể, điểm trung bình môn của tôi chỉ lẹt đẹt trung bình, khá. Điều đó khiến tôi cảm thấy vô cùng thất vọng hơn hết là cảm giác nhục nhã đã khiến tôi muốn bỏ cuộc, mẹ nhận ra và thấy được điều đó nên tối hôm định mệnh ấy mẹ đã dặn dò tôi một cách rất ân cần và nhẹ nhàng, mẹ tôi bảo:” mẹ biết con dạo này học hành sa sút hơn trước rất nhiều. con biết đấy, trong cuộc sống ai cũng có thất bại, nếu con nhận ra, cố gắng để hoàn thiện thì đó sẽ trở thành 1 thành công; còn nếu con cứ mãi chìm trong tự ti thì mãi con chẳng thể thành công” sau đó mẹ ôm tôi rất chặt. Đó chính là cả tấm lòng mà mẹ đã dành cho tôi, mẹ đã hi vọng và trông đợi ở tôi rất nhiều, tôi cảm nhận được điều đó nên tôi đã vôi đứng dậy sau thất bại ngày ấy. mẹ chính là nguồn động lực để tôi cố gắng hơn theo từng ngày. Tôi là người yêu thích khám phá khoa học vậy nên mẹ luôn tạo cơ hội để tôi phát triển, mẹ không bao giờ ngăn cản những ước mơ, sở thích của tôi và mẹ sẽ nhắc nhở, chỉ dẫn cho tôi con đường đúng đắn nếu tôi có khả năng lầm đường lạc lối. mẹ cũng chính là người nhen nhúm những ước mơ, hoài bão của tôi. ước mơ của tôi đơn giản vô cùng chỉ là mong sau này có cuộc sống khá giả để tháo vát một phần khó khăn trong cuộc sống hiện tại. 
           Mẹ vừa là hạt giống tâm hồn của tôi, vừa là người làm vườn nuôi dưỡng tâm hồn nhỏ bé của tôi, song mẹ cũng là người bạn đồng hành đặc biệt nhất trong cả quãng đường khôn lớn của tôi. Con yêu mẹ.

    Trả lời
  2. Trar lời : 
    Bà ngoại chính là người em vô cùng yêu mến và kính trọng , bà luôn dành cho em một tình cảm ấm áp , khiến em luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc khi ở bên bà .
        Bà ngoại em năm nay khoảng bảy mươi tuổi , mái tóc bà nhuộm trắng , đôi mắt bà hiện lên những nét nhăn tuổi già . Nhưng nó càng làm sự hiền hậu , nhân từ trong đôi mắt của bà thêm ấm áp , chan chứa yêu thương . Bà ngoại em tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn làm việc rất nhanh nhẹn , minh mẫn , những công việc bà làm đều rất khéo léo và thành thạo , mỗi lần vào thăm bà thì bà lại làm cho em những món em thật ngon như : trứng lá mơ , chả sốt cà chua , tuy đơn giản nhưng chúng ngập tràn trong tuổi thơ em . Khi còn nhỏ , vì bố mẹ bận đi làm nên gửi em vào bà chăm sóc , bà đã chăm sóc em vô cùng chu đáo và ân cần từ những điều nhỏ nhặt nhất , dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em nhiều câu chuyện cổ tích thật thú vị . Bà hay kể cho em về câu chuyện Bạch tuyết và bảy chú lùn , Cô bé quàng khăn đỏ ,… những câu chuyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ em . Bà ngoại là một người vô cùng đảm đang , tháo vát khi còn trẻ vì nhà đông con và nghèo nên bà chỉ đc đi học tới năm lớp 9 rồi ở nhà trông em và đi làm đồng , vừa chăm sóc các em vừa đi làm nhưng bà vẫn ham học . Tối đến mọi người thì chìm trong giấc ngủ còn bà phải mượn sách của bạn để tranh thủ học , trong màn đêm tối lạnh giá cây đèn dầu thắp sáng lên như một hi vọng giữa biển đen mênh mông ngày nào cũng thế sáng đi làm còn tối lại tháp đèn một góc tăm tối để học . Nhưng ước mơ đc đi học của bà ngoại em vụt tắt một lần nữa vì bấy giờ không có đủ kinh tế , lên bây giờ khi chúng em được ăn học đầy đủ bà đã đặt hi vọng vào em . Tuy giờ không thể vào thăm bà thường xuyên nhưng tình cảm em dành cho bà không bao giwof phai nhạt , những kí ức trong bà luôn nằm mãi trong lòng em , gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu và itnhf yêu thương của bà dành cho em .
         Em mong bà sống thật lâu cùng với em để thấy được hi vọng bà đặt cho em và tình yêu thương em dành cho bà . Em sẽ tự nhủ bản thân mình ràng cố gắng học tập thật tốt để không phụ công bà chăm sóc và nuôi lớn em. 
         #ndiep219 gửi bạn ạ !

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới