“- À mẹ ơi có con dế Luôn trong bao diêm con đây Mở ra là con thấy ngay Con yêu mẹ bằng con dế”
Những lời thơ hồn nhiên, ngộ nghĩnh trong bài thơ “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh đã cho thấy tình cảm mẫu tử thật thiêng liêng. Chắc hẳn, mỗi người sống trong cuộc đời đều mong muốn được sống trong tình yêu thương của mẹ.
Với tôi, mẹ giống như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Năm nay, mẹ của tôi bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ khá mảnh mai. Mái tóc được mẹ chăm sóc cẩn thận nên lúc nào cũng mềm mượt. Khuôn mặt đã in hằn dấu vết của thời gian. Làn da đã rám nắng bởi những ngày làm việc vất vả. Nhưng đôi mắt vẫn hiền từ, và nụ cười vẫn thật rạng rỡ. Nhưng có lẽ, tôi thích nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đã bế bồng tôi khi còn thơ bé, chăm sóc tôi khi đau ốm hay vỗ về an ủi tôi khi buồn bã. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần nhưng lại đầy ấm áp, yêu thương.
Mỗi ngày, mẹ đều thức dậy thật sớm để ra đồng làm việc. Công việc đồng áng vất vả, nhưng mẹ vẫn cố gắng. Dù không phải là công việc trí thức như một bác sĩ hay luật sư, nhưng tôi luôn cảm thấy tự hào về công việc của mẹ. Bởi mẹ đã làm lụng vất vả để kiếm tiền nuôi tôi, cho tôi ăn học. Tôi thầm biết ơn và cảm phục về mẹ nhiều lắm!
Dù công việc bận rộn, nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi. Bố tôi mất sớm, mẹ đã một mình nuôi lớn tôi. Điều đó khiến tôi càng thêm khâm phục nghị lực của mẹ. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Vì vậy, tôi đã cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà. Dù vậy, cũng có lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi tự nhận ra bài học của bản thân. Từ đó, tôi thêm cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ trở thành một đứa con ngoan để mẹ cảm thấy tự hào. Tôi cũng mong mẹ giữ gìn sức khỏe thật tốt, luôn được vui vẻ và hạnh phúc.
Người mẹ, có một vị trí quan trọng đối với cuộc sống của mỗi người. Tình cảm mẫu tử vô cùng giá trị, giúp chúng ta vượt qua mọi nghịch cảnh trong cuộc sống, nỗ lực nhiều hơn.
Mẹ đối với em, chính là hiện thân của những gì tuyệt vời và ấm áp nhất. Thật tự hào biết bao khi em được là con của mẹ.
Mẹ của em là một người phụ nữ nông thôn bình thường như bao người phụ nữ khác. Với ngoại hình mộc mạc, giản dị. Mẹ có vóc người hơi đậm, bởi đã trải qua hai lần mang nặng đẻ đau. Nước da mẹ hơi ngăm sau bao ngày vất vả với đồng áng, vườn tược. Khuôn mặt mẹ hằn những nếp nhăn ở khóe mắt ở trán mỗi khi cười. Nhưng nó chẳng thể che lấp đi vẻ đẹp của mẹ, một vẻ đẹp chân chất, dịu dàng. Đôi bàn tay mẹ rất ấm áp. Nó không mềm mại, mà thô ráp nhưng chẳng sao cả. Em vẫn hạnh phúc vô cùng khi được bàn tay ấy xoa đầu và nắm tay. Chính bàn tay ấy đã chăm sóc, nuôi em khôn lớn từng ngày, nên em yêu bàn tay mẹ lắm.
Mỗi khi ở cạnh mẹ, em cảm giác như được tắm mình trong biển nắng. Vừa ấm áp, vừa dễ chịu lại bình yên đến lạ kì. Mẹ chính là bờ bến cho em neo đậu, rời xa mọi bão giông ngoài biển khơi. Khi mẹ buồn, em cảm thấy mình cũng nghẹn ngào, khi mẹ vui, em cũng vui vẻ, phấn khởi cùng.
Em yêu mẹ của em lắm. Mỗi ngày, em luôn mong chờ đến lúc được về nhà với mẹ, được mẹ dịu dàng hỏi han, quan tâm. Thật chẳng còn gì tuyệt vời hơn những khoảnh khắc diệu kì ấy.
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Dù vậy, cũng có lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi tự nhận ra bài học của bản thân. Từ đó, tôi thêm cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ trở thành một đứa con ngoan để mẹ cảm thấy tự hào. Tôi cũng mong mẹ giữ gìn sức khỏe thật tốt, luôn được vui vẻ và hạnh phúc.
Mẹ của em là một người phụ nữ nông thôn bình thường như bao người phụ nữ khác. Với ngoại hình mộc mạc, giản dị. Mẹ có vóc người hơi đậm, bởi đã trải qua hai lần mang nặng đẻ đau. Nước da mẹ hơi ngăm sau bao ngày vất vả với đồng áng, vườn tược. Khuôn mặt mẹ hằn những nếp nhăn ở khóe mắt ở trán mỗi khi cười. Nhưng nó chẳng thể che lấp đi vẻ đẹp của mẹ, một vẻ đẹp chân chất, dịu dàng. Đôi bàn tay mẹ rất ấm áp. Nó không mềm mại, mà thô ráp nhưng chẳng sao cả. Em vẫn hạnh phúc vô cùng khi được bàn tay ấy xoa đầu và nắm tay. Chính bàn tay ấy đã chăm sóc, nuôi em khôn lớn từng ngày, nên em yêu bàn tay mẹ lắm.
Mỗi khi ở cạnh mẹ, em cảm giác như được tắm mình trong biển nắng. Vừa ấm áp, vừa dễ chịu lại bình yên đến lạ kì. Mẹ chính là bờ bến cho em neo đậu, rời xa mọi bão giông ngoài biển khơi. Khi mẹ buồn, em cảm thấy mình cũng nghẹn ngào, khi mẹ vui, em cũng vui vẻ, phấn khởi cùng.
Em yêu mẹ của em lắm. Mỗi ngày, em luôn mong chờ đến lúc được về nhà với mẹ, được mẹ dịu dàng hỏi han, quan tâm. Thật chẳng còn gì tuyệt vời hơn những khoảnh khắc diệu kì ấy.