Viết bài văn nêu cảm nghĩ về một cuốn sách hạ đỏ .Không lấy trên mạng ,dài 2 trang a4

Viết bài văn nêu cảm nghĩ về một cuốn sách hạ đỏ .Không lấy trên mạng ,dài 2 trang a4

1 bình luận về “Viết bài văn nêu cảm nghĩ về một cuốn sách hạ đỏ .Không lấy trên mạng ,dài 2 trang a4”

  1. Hạ đỏ là một truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, xuất bản năm 1991. Là một trong một loạt tác phẩm viết về tình yêu tuổi mới lớn của tác giả, truyện đưa người đọc đi từ những tháng ngày “thơ ngây” đến những ngày tháng sầu mộng của Chương, một cậu thiếu niên mới bước vào tuổi biết yêu. Trải qua biết bao cung bậc cảm xúc, cuối câu chuyện là một cái kết bất ngờ, cái kết buồn nhưng rất hợp lí, đậm chất “Nguyễn Nhật Ánh”. Truyện có nhiều hình ảnh dễ thương, trong sáng… mà vẫn không thiếu những “pha” thú vị cho người đọc những tiếng cười sảng khoái.
    Ông tả con đường dẫn vào làng Hà Xuyên: “Cách đường quốc lộ khoảng ba cây số về miệt biển, đẹp như tranh vẽ – ngõ trúc quanh co, sâu hút. Trưa đứng bóng, luồn qua ngõ trúc vẫn mát rượi. Nắng bị chặn lại trên những ngọn trúc cong cong, chỉ rụng xuống con đường làng đầy lá khô và phân bò những giọt vàng lốm đốm”. Ôi chao! Nếu được đi trong ngõ trúc ấy thì còn gì tuyệt bằng?
    ạ đỏ là câu chuyện kể về Chương, sau kì thi tuyển sinh lớp 10 vất vả, cậu được ba mẹ cho về quê ngoại “đổi gió”. Ở đó, Chương gặp được rất nhiều bạn mới, được chơi những trò chơi dân dã, thú vị cùng 2 đứa em Nhạn và Dế con nhà dì Sáu, được “Bà La Sát” Thơm hái xoài, cóc, ổi,… cho để đổi lấy những cuốn truyện, được anh Thoảng dạy võ, đánh nhau với tụi xóm Miễu,… và được gặp Út Thêm.
    Chương phải lòng Út Thêm, cậu thích những người dịu dàng như Út, thích cái răng khểnh trên nụ cười duyên dáng của Út. Út Thêm là chị của Dư thủ lĩnh tụi trẻ xóm Miễu, tình địch của tụi xóm trên. Chính vì vậy nên Chương không dám đến thăm nhà Út, sợ bị “phục kích”.Hạ đỏ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh làm tôi mê say. Mỗi lần giở sách, tôi lại mơ màng nhớ về tuổi học trò dưới muôn nghìn hình ảnh, sao mà gần gũi, quen thuộc thế! Hình ảnh phượng đỏ chưa bao giờ xa lạ với tuổi học trò, thế mà qua văn Nguyễn Nhật Ánh, không hiểu sao tôi lại hình dung rất rõ và lòng tự dưng cảm thấy nôn nao, hòa quyện với tiếc nuối những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường. Cảm xúc tiếc nuối đọng lại trong lòng tôi thành niềm yêu thương dạt dào. Tôi thấy tuổi học trò, bạn bè, thầy cô cũng dễ thương làm sao!Nguyễn Nhật Ánh đã dẫn tôi trở về những chuyến nghỉ hè thú vị được vui cùng bạn bè, gia đình. Khi tác giả kể về mùa hè đến mang theo niềm vui của những tháng ngày vô tư nô đùa trên đồng ruộng, bên cạnh con suối nhỏ vẫn thường là nơi tập kích đánh nhau hay những buổi trưa hè nơi vườn trái cây mát rượi. Ông khắc hoạ một tình bạn gắn bó, một cử chỉ đẹp mà Chương đã mang lại cho những đứa trẻ làng Hà Xuyên. Chương mang đến sự thuận hòa, cho Út Thêm một niềm vui giản dị… Điều đó làm lòng tôi thấy ấm áp, yêu đời.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới